Chủ Nhật, 13 tháng 11, 2016

TỰ RU MÌNH - Huy Vụ và thi hữu




TỰ RU MÌNH

A dua huyễn hoặc tự ru mình.
Khe khẽ kẻo hàng xóm thất kinh.
Chữ nghĩa đặt bày vương vị mắm.
Văn thơ vời vẽ lẫn hơi sình.
Chân cao chân thấp còn kêu dẻo.
Mắt dẹt mắt tròn vẫn bảo tinh.
Đêm vắng hay mơ về xóm Trữ…*
Con tim chết tiệt vẫn vương tình.
                           Huy Vụ 11/11/16
*Trữ La: Xóm Tây Thi ở xưa


LÃNH LƯƠNG
           (Vui cuối tuần)

Mỗi tháng một lần được lãnh lương.
Nhà đơn mụ vợ thích chay trường.
Bê thui đầu phố mùi nghe dậy.
Phở tái bên đường vị thấy thương.
Chủ quán rạng ngời đôi má thắm.
Tiếp viên toe toét cặp môi hường.
Tu thân...cũng muốn bình thiên hạ.*
Chết nỗi tơ lòng nó vấn vương.
                                HV 11/12/16
*Đạo người xưa: Tu thân,tề gia trị quốc bình thiên hạ.


ÔNG QUYẾT!
(Bài họa)

Cuối kì mụ vợ hỏi tiền lương
Cu Tý lại xin để nộp trường
Thằng Sửu kì kèo xin thấy tủi
Chị Dần nài nỉ ngẫm mà thương
Nhìn vô quán phở thèm rơi dãi
Liếc xéo ka ra tiếc má hường
Ông quyết phen này xin khất nợ
Thỏa lòng được nhất dạ quân vương.
                                   Hùng Võ Đak lak


THẮNG THUA
(Thể áp cú)

Ầm ĩ luận đàm chuyện thắng thua.
Thua thì làm giặc thắng làm vua.
Vua quan cũng phải theo thời thế.
Thế sự càng lên trọng tiết mùa.
Mùa được coi chừng hay mãn ý.
Ý hòa cảnh giác chớ ganh đua.
Đua đòi chỉ tổ cho người ghét.
Ghét lắm rồi ra nước ở chùa.
                            HV11/11/16


PHONG LAN RỪNG 
(Bài xướng)

Bởi ghét thói đời, lánh núi xa
Thung xanh một dải chọn làm nhà
Xuân về đợi nắng tô xanh lá
Hạ đến chờ trăng điểm tím hoa
Vượn núi quây quần vang tiếng hót
Chim rừng bầu bạn rộn lời ca
Thi nhân, nhiếp ảnh xin mời đến
Một cuốc tang bồng chẳng mấy xa!
                     Nguyễn Xuân Dương



PHẢI ĐÂU XA
(Bài họa)

Lánh đời ngụ mãi chốn non xa.
Tiết tháo trung trinh giữ đạo nhà.
Đông đến che sương ươm thắm nụ.
Xuân về đón nắng nở ngời hoa.
Hương thơm chính trực không ưa nịnh.
Sắc đẹp nhu mì chẳng thích ca.
Giữa cõi vô thường đầy đố kỵ.
Muôn người ngưỡng mộ phải đâu xa
                               Huy Vụ 12/11/16 


CẢM HOÀI

Ngẫm cảnh nhiễu nhương dạ cảm hoài
Dân mình chịu lắm những bi ai.
Do quan khối kẻ phường vô đức
Bởi cán đầy tên hạng bất tài.
Hống hách kiêu căng ưa phách lối
Lăng xăng bợ đỡ thích làm oai
Lương tâm hai chữ đang tàn bại
Vẫn cứ vênh vang thế mới  hài.
                                 HV 12/11/16


RẺ HƠN DƯA

Bấy lâu quen thói xổ chơi bừa.
Dẫu biết thơ giờ rẻ quá dưa.
Lục bát may còn dăm kẻ đoái.
Thi Đường thử hỏi mấy ai ưa?
Ra công có lẽ càng thêm bận.
Cố sức xem ra cũng chỉ thừa.
Nghiên bút bỗng nhiên thành của nợ.
Ước gì như giọt nước trong mưa.
                                 HV 12/11/16


NỢ BÚT NGHIÊN

Món nợ bút nghiên trả khó đầy.
Mượn lời trăng gió gửi vào mây.
Thương câu nhân nghĩa đeo đêm vắng.
Ngán chữ lợi danh động khắc chầy.
Năm tháng dường như chân ngựa chạy.
Thời giờ hệt tựa cánh chim bay.
Tuyết Sương nay đã pha màu tóc.
Sao mãi mình ta cảnh lạc bầy.
                             HV 12/11/16


NHẮN ANH TRUMP
(Vui cuối tuần)

Vài lời nhắn gửi tới anh Trum
Chớ có vênh vang giọng lão trùm.
Định bá khinh bần văng bạt mạng.
Đồ vương cậy phú phán tùm lum.
Oan khiên bá tánh dao đâm ặc
Uất ức thần dân súng nổ bùm.
Nhân nghĩa mới là điều bất diệt.
Đừng như vị mắm ở trong chum.
                              HV 12/11/16


HÃY THÔI LÊN ĐỒNG

Thôi nhé tập chung tính việc nhà
Chuyện bên nước Mỹ kệ người ta
Anh  Trum của họ đang còn trẻ .
Cụ khốt nhà ta vốn đã già
Sự thể quét nhà thời thấy rác.
Giống đời xem bói mới ra ma.
Chúng ta những người dân lương thiện.
Chớ mãi lên đồng mệt lắm nha.
                            HV 13/11/16



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét