Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2015

TÓC NÀO CHẲNG BẠC-Thơ Xướng Họa!




TÓC NÀO CHẲNG BẠC
BÀI XƯỚNG
Gió nắng thường xuyên xối đỉnh đầu
Tóc nào chẳng bạc, chẳng hư sâu
Bao nhiêu năm tháng nâng ly đắng
Là bấy thời gian ngậm chén sầu
Ngắn ngủi trời quang tươi dáng ngọc
Lê thê đất lạnh đẫm dòng châu
Còn may khuya sớm vui chồng vợ
Dẫu vượt non ngàn mãi có nhau.
Phan Tự Trí – 28/10/2015
BÀI HỌA
MÃI CÙNG NHAU
Thời gian nhuộm trắng bạc sương đầu
Cát bụi đường đời vướng khổ sâu
Xuân biếc qua bao mùa đắng ngọt
Hạ vàng đến lắm vụ cay sầu
Ưu phiền lắng giọt hồn giông tố
Não lụy ươm mầm dạ thấm châu
Sóng dạt mưa dồi bao khốn đốn
Tình chồng nghĩa vợ mãi cùng nhau
GM.Nguyễn Đình Diệm

HỠI CUỒNG PHONG - Bửu Tùng, Trần Như Tùng





HỠI CUỒNG PHONG

Hãy để ta chôn xác bạn bè!
Về lòng đất mẹ cạnh bờ tre
Thằng còn mắt cẳng chưa phai máu  
Đứa rớt tay đầu vẫn bám ghe
Mái rách làng chài tang tóc giẫm
Người gầy mộ cỏ bể dâu che 
Cuồng phong, ló mặt vào nơi khác!
Tiếng sóng hung thần chẳng kẻ nghe
                                       Bửu Tùng
                                      30/10/2015


HỌA:


BÃO TỐ, NGƯ DÂN

Bão tố, ngư dân vốn đối bè
Những người chân đất dưới lùm tre.
Căn nhà cái chữ nhờ con cá
Manh áo lưng cơm cậy chiếc ghe.
Sức mọn thuyền manh đâu chống được
Cuồng phong sóng cả lấy chi che.
Tóc tang, thương tật tàu tan nát
Kêu mãi Phật Trời tựa chẳng nghe !

                             Trần Như Tùng

GIÂY PHÚT LUNG LINH - Trần Như Tùng



GIÂY PHÚT LUNG LINH

Lúc này quên hết những chi qua
Ngắm nghía say sưa gốc mít già
Thơm ngát chùm lan trong khách sảnh
Thanh bình chậu cúc trước sân nhà.
Con oanh cứ ngóng khen bài hót
Cây bút đang chờ duyệt khúc ca.
Thanh thản tâm hồn cùng nắng sớm
Hương thầm phảng phất phía xa xa !
                             Trần Như Tùng

Thứ Sáu, 30 tháng 10, 2015

TRÁCH AI - Xướng: Phương Hà - Họa : Như Thu, Trịnh Cơ, Hữu Hảo, Thục Nguyên, Hoàng Từ, Hoàng Vũ, Tâm Thành, Văn Thanh, Motthoi, NS, Nguyễn Đắc Thằng, Trần văn Hạng, Thy Lệ Trang, Thanh Hòa


        

TRÁCH AI

Mười sáu  tròn trăng chẳng biết buồn
Hoa chưa hẹn bướm để trao hương
Một ngày bắt gặp tia lưu luyến
Trọn buổi  mơ màng nỗi vấn vương
Rôi sáu khắc mong... ngong ngóng đợi
Và năm canh nhớ... ngẩn ngơ hờn
Trách ai hờ hững không quay lại
Để trái tim này ngập nhớ thương.
                               Phương Hà


Bài họa


TIỀN ĐỊNH

Thấy cô thiếu nữ thẩn thơ buồn!
Dạo giữa vườn hồng tỏa ngát hương
Có lẽ nợ duyên xe chỉ nối
Hay là thiên mệnh khiến lòng vương
Mấy mùa ước hẹn thôi tơ tưởng
Năm tháng rong chơi ngại dỗi hờn
Thấm thoát hai ta đầu điểm bạc
Dâng tràn hạnh phúc lắm yêu thương.
                                 Như Thu

Thứ Năm, 29 tháng 10, 2015

PHẬN HỒNG NHAN (THUẬN NGHỊCH ĐỌC )-Thơ Nhã My

PHẬN HỒNG NHAN
 (THUẬN NGHỊCH ĐỌC )
Đọc  xuôi
Trường đêm tủi phận khóc tàn canh
Vắng lặng ai chờ rối tóc xanh
Sương tuyết trắng xa người biệt bóng
Nguyệt nga vàng rớt  gió lay mành
Thương hoài mộng ước còn ngăn cách
Mãi đợi tình mơ vẫn chứa chan
Vương vấn nhiều sầu thêm buốt lạnh
Hường nhan mệnh bạc số riêng mang...!

Đọc ngược
Mang riêng số mệnh bạc nhan hường
Buốt lạnh thêm sầu nhiều vấn vương
Chan chứa vẫn mơ tình mãi đợi
Cách ngăn còn ước mộng hoài thương
Mành lay gió  rớt  vàng  nga nguyệt                          
Biệt bóng  người xa  trắng tuyết sương
Xanh tóc rối chờ ai lặng vắng
Canh tàn  khóc phận tủi  đêm trường
NHÃ MY

BÀI HỌA
ÚA ĐỜI
ĐỌC XUÔI
Sương chiều thấm lạnh  xót thâu canh
Nguyệt đợi người chờ  bạc tóc xanh
Vương vấn kẻ đi tình đối bóng
Luyến lưu ai đến dạ khua mành
Thương mơ lắm lổi sầu đêm tủi
Mãi mộng bao đường khổ lệ chan
Phương thẳm mây buồn len khói tỏa
Hương phai nhạt sắc úa  đời mang

ĐỌC NGƯỢC
Mang đời úa sắc nhạt phai hương
Tỏa khói len buồn mây thẳm phương
Chan lệ khổ đường bao mộng mãi
Tủi đêm sầu lối lắm mơ thương
Mành khua dạ đến người lưu luyến
Bóng đối tình đi kẻ vấn vương
Xanh tóc bạc chờ ai đợi nguyệt
Canh thâu xót lạnh thấm chiều sương.
GM.NGUYỄN ĐÌNH DIỆM
DUYÊN PHẬN
(Thuận-Nghịch đọc)
 
Trường dặm ngóng ai để vắng canh
Dõi hoài mắt biếc mộng ngời xanh
Sương loang ngỡ lệ thầm rưng gối
Gió thoảng dường tay khẽ động mành
Thương nhớ chất buồn cơn lạnh bủa
Tủi hờn thêm quạnh nỗi sầu chan
Vương hồn mãi chạnh lòng cay đắng
Hường má bạc duyên phận nặng mang.
 
Đọc ngược
Mang nặng phận duyên bạc má hường
Đắng cay lòng chạnh mãi hồn vương
Chan sầu nỗi quạnh thêm hờn tủi
Bủa lạnh cơn buồn chất nhớ thương
Mành động khẽ tay dường thoảng gió
Gối rưng thầm lệ ngỡ loang sương
Xanh ngời mộng biếc mắt hoài dõi
Canh vắng để ai ngóng dặm trường.
Nguyễn Gia Khanh

NỐI VÒNG TAY LỚN – Đức Hạnh cùng quý hữu



NỐI VÒNG TAY LỚN

Hạ bút thi Đường nối biển sông
Dòng đời đang chảy lẽ nào không!
Tình trao theo gió – tình phai nhạc
Nghĩa gửi vào tim – nghĩa thắm nồng
Mây trải khung trời thương kỹ niệm
Trăng soi song cửa nhớ hoài mong
Chung vòng tay lớn, mùa hoa nở
Khoảnh khắc in sâu, tận cõi lòng.
                                  Đức Hạnh

BÀI HỌA:

VÒNG TAY THIỆN NGUYỆN

Nghiên đầy bút vẩy nối ngàn sông
Cuộc sống yên bình bạn thấy không
Nghĩa nặng luôn gìn hương dịu ngát
Tình sâu mãi giữ ái thơm nồng
Mơ đời hạnh phúc bao người đợi
Ước cảnh sang giàu lắm kẻ mong
Giúp đỡ cùng nhau ngày phát triển
Vòng tay thiện nguyện kết muôn lòng.
                       Thơ Đường Ngọc Lê
                              28.10.2015

MONG THAY- Thơ Bửu Tùng cùng thi hữu





THƠ MỜI HỌA:


MONG THAY

Chiến hạm vươn mình để thực thi
Tuần tra hải lộ rất gan lỳ
Phi cơ hai chiếc bay trinh sát  
Hỏa tiễn mấy giàn ngắm cự ly
Mãnh hổ trườn vai vờn sóng bạc
Thần điêu vỗ cánh vẫy chân chì
Mong thay gió bão dừng tăng cấp
Một phút sai lầm chẳng tí ti
                         Bửu Tùng
                       28/10/2015

HỌA:

BIỂN ĐÔNG DẬY SÓNG.

Biển Đông xuất hiện kẻ trơ lỳ
Hải đảo chiếm dần, chẳng nhỏ ti
Bành trướng luật rừng vơ lắm mảng
Toàn cầu công ước dõi từng ly
Hoa Kỳ chiến hạm tươi màu thép
Trung Quốc mặt da xám sắc chì
Dân Việt hân hoan và đòi hỏi:
Tầu lui! Súng đạn chớ đem “thi”.
                        30-10-2015
                    Đoàn Đình Sáng


Thứ Tư, 28 tháng 10, 2015

NGUYỆT DẠ HỒN MƠ - Xướng: Cao Bồi Già - Họa: Phương Hà, Đoàn Đình Sáng, Thục Nguyên, Phan Tự Trí, Lê Viên Ngọc, T.L.K, Thy Lệ Trang, NS

NGUYỆT DẠ HỒN MƠ 

Hoàng hôn buông xuống tự bao giờ
Lơ lửng trăng vàng rực ánh phô
Nước bạc lăn tăn đùa gió lạ
Ngàn xanh soài sõng   ngắm trời mơ
Tiếng đàn tung phách say hồn nhạc
Chén rượu ru lòng   đắm ý thơ
Đôi bóng hạc bay hay mắt …lóa
Thần tiên hay dạ tự mơ trò?
CAO BỒI GIÀ


BÀI HỌA : 

NỤ TÌNH E ẤP

Ta đã quen nhau tự bấy giờ
Mà tình e ấp ngại ngùng phô
Làm thân con gái theo lề lối
Giữ nếp gia phong tránh mộng mơ
Đêm gởi tương tư vào bóng nguyệt
Ngày đem thương nhớ trải vần thơ
Cho ai, nhật ký âm thầm viết
Ép cánh phượng khô tuổi học trò.
Phương Hà


CẢM THU- Xướng: Thy Lệ Trang - Họa: Phương Hà,Thục Nguyên, Thanh Hòa,Motthoi,NS, Như Thu, Người Nay, LĐK, Cao Bồi Già,Trịnh Cơ,Phan Tự Trí,Trần Như Tùng,Đoàn Đinh Sáng, T.L.K, Trần Văn Hạng, Hải Rừng, Bửu Tùng.





CẢM THU

Những ngày nắng ấm đã xa rồi
Đây đó chập chùng mây tím trôi
Chẳng hẹn... thu vàng qua trước ngõ
Chưa mong... lá úa rụng bên đồi !
Bâng khuâng - mưa bụi cay nồng mắt
Tê tái-gió sầu lạnh buốt môi
Bỡ ngỡ nai rừng về bước nhẹ
Trên hồ gờn gợn bóng trăng vơi !

Thy Lệ Trang


BÀI HỌA

CẢM HOÀI

Một thời thơ mộng đã qua rồi
Luyến tiếc tháng ngày cứ mãi trôi
Hoài bão, ước mơ ... theo cánh gió
Đường tên, vó ngựa... khuất lưng đồi
Đắng cay, chua xót hằn đuôi mắt
Thất vọng, bẽ bàng xệ khóe môi
May vẫn còn nhau làm lẽ sống
Nên bao u uất cũng dần vơi.

 Phương Hà

NHỚ XƯA - “Thuận nghịch đọc”Thơ Trần Văn Hạng




NHỚ XƯA  
“Thuận nghịch đọc”
Châu giọt rớt buồn khóc tím sim
Vận thời vương vấn khởi se tim
Sầu nghiêng nón tựa khuôn ngơ ngẩn
Hận khép lòng hờ dáng lặng im
Câu bóng phút giờ hoài vọng tưởng
Vẽ hình năm tháng mãi mong tìm
Âu lo những nhớ riêng ai biết
Sâu thẳm biển trời… Ơi cá chim.

 “Đọc nghịch”
Chim cá ơi ! Trời biển thẳm sâu
Biết ai riêng nhớ những lo âu
Tìm mong mãi tháng năm hình vẽ
Tưởng vọng hoài giờ phút bóng câu
Im lặng dáng hờ lòng khép hận
Ngẩn ngơ khuôn tựa nón nghiêng sầu
Tim se khởi vấn vương thời vận
Sim tím khóc buồn rớt giọt châu.
Trần Văn Hạng

VỀ QUÊ - chùm thơ Huy Vụ


                                   VỀ QUÊ

                                  Ta như trẻ lạc giữa làng quê
                                  Mấy chục năm qua mới trở về
                                  Bến nước còn đâu thời lặn ngụp
                                  Sân đình đã hết thuở lăn lê
                                  Mùng tơi dâm bụt mờ đôi ngả
                                  Cổng sắt tường xây hiện tứ bề
                                  Lóng ngóng tình xưa quen hóa lạ
                                  Ngỡ ngàng như mới tỉnh cơn mê
                                                        Huy Vụ 20/10/2015

                                
                                           ĐI MÁY BAY
                                
                                  Cứ ngỡ lên trời rặt đại gia
                                  Ai dè kiết cú chẳng riêng ta
                                  Anh Hai quyét rác nom chu chỉn
                                  Chị Sáu ô sin ngó mượt mà.
                                  Sống vẫn thường mơ về cõi Phật
                                  Chết rồi mới biết tới tha ma
                                  Vàng thau lẫn lộn làm sao biết
                                  Đâu kẻ hiền lương đứa ác tà
                                                Huy Vụ 23/10/2015

                                            LÀNG CŨ

                                  Thời khắc tự nhiên cảm thấy dài
                                  Quê mình mà cứ ngỡ quê ai
                                  Còn đâu mái lá ven thôn Hạ
                                  Chỉ thấy lầu cao khắp xóm đoài
                                  Bụi chuối bờ tre đà biến mất
                                  Con đò bến nước đã phôi phai
                                  Lơ ngơ đứng ngó người qua lại
                                  Bỗng thấy ta như kẻ lạc loài
                                                 Huy Vụ 24/10/2015 



                                             LẼ NÀO
                                
                                  Lẽ nào nhạt tựa nước trong ao
                                  Vốn dĩ anh em giọt máu đào
                                  Tiền bạc vì tham đâm lung túng
                                  Nghĩa tình tại lợi bỗng chênh chao
                                  Sông buồn đổ xuống muôn ghềnh xiết
                                  Biển giận tung lên vạn sóng trào
                                  Truyền thống cha ông ai bỏ mất?
                                  Lá vàng theo gió cuốn lao xao
                                                Huy Vụ 26/10/2015

                                             TRI KỶ

                                  Thân thiết từ khi tuổi mục đồng
                                  Thấy đời nhiều lúc nhẹ như lông
                                  Trâu già thuở trước thi nhau phóng
                                  Xế hộp thời nay thỏa sức lồng
                                  Giàu có không làm phai nghĩa bể
                                  Nghèo hèn chẳng để nhạt tình sông
                                  Bạc vàng khó sánh cùng tri kỷ
                                  Những kẻ nghiện tiền có biết không.
                                                 Nội Bài 9h/30 /25/10/2015

                                           NỖI LÒNG

                                  Thắp nén nhang lòng trước tổ tông
                                  Hương hồn tiên liệt chứng cho không
                                  Cháu con lắm kẻ sinh hiềm tỵ
                                  Chú Bác nhiều ông hóa lộn sòng.
                                  Lễ nghĩa khi xưa thời bỏ  mặc
                                  Thói lề thuở trước muốn đi tong
                                  Con về cảm giác như người lạ
                                  Nắng quái chiều buông đổ ngập phòng

                                                               Huy Vụ 27/10/2015

NHÌN GƯƠNG NGẪM-Nguyễn Đình Diệm và Thi Hữu!




NHÌN GƯƠNG NGẪM
Thơ Mời Họa
Soi gương sương muối thấm hiên đời
Dấu vết thời gian đậm nhạt trôi
Áo bac vai sờn tâm lụy tận
Môi thâm gối mỏi dạ sầu bồi
Cuồng mê một thuở hoài đau hận
Đắm đuối bao thời mãi khổ ôi !
Vất vả u mê phiền não bệnh
Hồi đầu – tỉnh thức vượt triền lôi .
Gm.Nguyễn Đình Diệm
BÀI HỌA
VỮNG LÁI LÊN THUYỀN
Tóc bạc còn chưa sáng sự đời
Cỗ xe thời cuộc nhẹ nhàng trôi
Đau niềm gánh nặng vừa sông lở
Xót nỗi đường xa hết cát bồi
Bão tố chưa tan rồi biển hỡi !
Mây mù đang phủ nữa trời ôi !
Mau mau tỉnh giấc sầu chi nữa
Vững lái lên thuyền đạp thủy lôi .
Phan Tự Trí – 27/10/2015
TÌNH ĐỜI
Về đây  vui nhộn với tình đời
Sầu thảm làm gì kiếp phận trôi
Sen nọ trái mùa hoa lá tạ
Súng kia thuận tiết phấn ong bồi
Giàu sang nứt đố đừng than thở
Nghèo khó xiêu tường chớ ỉ ôi
Rủ bỏ oán thù thanh thản sống
Tâm bình như thị mặc ai lôi
Trần Ngộ (kính hoạ )
AN
Độ lượng đem chia sẻ với đời
Vui người khốn khổ giữa dòng trôi
Đừng nên tráo trở đem thay đổi
Mà hãy bình yên giữ đắp bồi
Không buộc kẻ thù kêu đất hỡi
Chẳng dìm bè bạn thốt trời ôi
Từ tâm ươm thuốc trồng muôn cõi
An giữa vô thường mặc nghiệp lôi
Lê Đăng Mành
CHỚ BI QUAN
Bỏ qua phiền muộn tốt cho đời
Mặc kệ thời gian cứ mãi trôi
Phấn khởi làm ăn tâm thích thú
Hân hoan  mọi việc dạ an bồi
Luyện rèn thể dục quên già cả
Quyết giữ đức nhân chẳng hổi ôi
Tự tại ung dung xây cuộc sống
Chớ đừng phụ thuộc tựa Thiên Lôi
Hồ Hắc Hải  
MẢNH GƯƠNG ĐỜI
Đôi khi nhìn lại mảnh gương đời
Kí ức từng dòng lặng lẽ trôi.
Thuận quãng thênh thang tưới tắn dậy
Vào phen khúc khuỷu khó khăn bồi.
Hả hê ấm dạ đường tôn tử
Phấp phỏng lưu tâm chuyện vũ lôi.
Nay được thong dong dù bóng xế
Chỉ hiềm đũa lẻ khiến cơm ôi !
Trần Như Tùng
CHÁNH NIỆM

Bão táp phong ba giữa cõi đời
Như làn gió thoảng, áng mây trôi
Khơi niềm an lạc ta gìn giữ
Ươm hạnh từ bi trí đắp bồi

Sang trọng, cầu kỳ còn… ấm ớ!
Cơ hàn, đạm bạc chớ… chao ôi!
Duy trì chánh niệm hằng miên mật
Cảnh giới muôn màu há dễ lôi? 
Như Thu