Thứ Tư, 2 tháng 11, 2016

LỠ MAI TỚ CHẾT / chùm thơ Huy Vụ


Ảnh tác giả

LỠ MAI TỚ CHẾT 
      (Vui cuối tuần)

Lỡ mai tớ chết bậu đừng lo
Ngày giỗ chỉ xin cúng món bò.
Bởi trước vẫn thường ham phở tái.
Nên  giờ chỉ dám ngửi đồ kho
Tử qui vạn kiếp vui duyên Phật
Sinh ký bao năm khổ phận cò.
Một cõi ta bà nhiều rắm rối.
Buồn gì hơn lúc phải nằm co.
                             Huy Vụ 30/10/16

                                    
THƯƠNG ÔI TRÍ TUỆ*

Cha tiên sư bố bọn Tàu ô
Thải độc tuồn gian lũ tội đồ.
Núi chúng khoét hầm khai mạch khoáng.
Sông thời đắp đập chặn dòng khô.
Chia phe lại nhũng muôn nhà phất.
Kết đảng tham quan cả họ rồ.
Trí tuệ vô duyên xếp hạng chót.
Đầy thằng hãnh tiến giỏi bưng bô.
                                HV 31/10/16
Ngũ “Ệ” gồm: Hậu duệ, quan hệ, tiền tệ, đồ đệ và cuối cùng là trí tuệ.
                                      

NGHIỆP BÚT NGHIÊN

Phận tằm chẳng bỏ thói buông tơ.
Nghiệp viết bảo thôi chỉ giả vờ.
Nhớ bạn miên man khi tỉnh mộng.
Thương người khắc khoải lúc đang mơ.
Nhân tình nhạt nhẽo không thèm đoái.
Thế thái khinh khi cứ tảng lờ.
Xưa nếu bén duyên cùng cửa võ.
Vận nhà chắc hẳn đã nên cơ.
                       HV 31/10/16

          
TỰ BỠN 
                 (Bát vĩ đồng âm)

Mạng nhờ bút mượn giấy đi xin
Phẫn chí thơ văn xổ kín khìn.
Có kẻ chơi khăm xui ủ chin.
Vài người thương hại bảo đem in
Nhiều khi nhẫn nhịn đành căm nín
Lắm lúc điên nên muốn nổ mìn
Bỏ bút mới hay lòng bịn rịn
Thật thà túi rỗng nói ai tin
                       Huy Vụ 01/11/16

       
THƯƠNG TIẾC BÁC PHẠM BẰNG

Vội vã mà chi bác Phạm Bằng.
Cõi trần còn khối chuyện lăng nhăng.
Hãy châm chết hết phường ba xạo
Rồi chọc tan hoang lũ bậy xằng.
Nhớ lắm nét môi như chú Tễu
Thương nhiều cái trán tựa đường băng.
Giận gì mà sớm rời sân tục.
Xuống dưới cầu trời bác vẫn hăng.
                                        HV 01/11/16




                                         
KHÚC CẢM HOÀI

 Chợt tiếng cảm hoài dạ vấn vương.
Cúc tàn nhưng vẫn trỗi mùi hương.
Trăng thanh viễn xứ sầu lưng núi.
Mây trắng tha phương khóc độ đường.
Đất khách ngàn trùng che ngọn bấc.
Quê nhà vạn dặm phủ màn sương.
Xa nghe như thấy đông về lại
Ai thấu cho ai khúc đoạn trường.
                            Huy Vụ 01/11/16

                                            
Ý BÚT

Đời người ai chẳng muốn tươi vui.
Chết nỗi nhân gian lắm ngậm ngùi.
Lỡ vận thấy tà ngay phải lánh.
Xu thời gặp ác thiện đành lui.
Nịnh gian bồi bút tha hồ tiến
Ngán bạo hiền nhân dễ thụt lùi.
«Cũng tại thằng dân ngu quá lợn»*
Nên rằng suốt kiếp tựa trâu cui.
                              HV 2/11/16
*Mượn câu của Cụ Tản Đà

                                             
LỜI THƠ

Ừ nhề đâu phải dối lòng thơ.
Hãy trải buồn vui chớ có vờ.
Gắng gượng cung thương chừng lỏng lẻo.
Thật tình nhịp phách mới ăn dơ.
Người khôn một phút không thèm đợi.
Ta dại bao năm mãi vẫn chờ.
Thế sự ai trông mà chẳng giận.
Nỗi Lòng phiền muộn dễ chi ngơ.
                                    HV 2/11/16



                                        
ĐỂ CÓ THƠ HAY
                    (Bài họa)
Cứ trải lòng mình sẽ có thơ
Chân thành, tha thiết chớ đừng vờ
Như dòng nước mát trong leo lẻo
Tựa ngọn lửa hồng mới hợp dơ
Mong có tứ hay cần phải đợi
Muốn lời đằm thắm cũng nên chờ
Khi nào thi hứng tuôn dào dạt
Lập tức ghi ngay chớ có ngơ

                  DIZIKIMI (Đinh Duy Đáng)

                                                
TÌM VUI

Buồn hoài cũng vậy chẳng làm chi.
Cứ uống cho say lại ngủ khì.
Chúa Chổm xuống âm thời cả rứa.
Vua Ngô về dưới cũng như ri.
Chẳng mơ cái chữ trao nhân ái.
Chỉ ước câu thơ đổi gói mì.
Thử cố mà nghe như vẫn gượng.
Thôi về quyết bỏ hết sân si.
                               HV 2/11/16
                                               
TỰ VẤN

Không đăng thơ viết để làm chi?
Đăng mãi xem ra kể cũng kỳ.
Lắm lý đôi khi thành đuối lý.
Nhiều lời có lúc hóa hồ nghi
Huyên thuyên bọn họ cho rằng nổ
Nín lặng người ta lại bảo lỳ.
Bữa lọ xoay trần ra học võ.
Tập hoài không thuộc thế song phi.
                             Huy Vụ 03/11/16



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét