ĐÔNG XƯA
Ngoài hiên mưa nhẹ đón đông sang,
Chiếc lá buồn thu rớt muộn màng,
Đuổi nắng trời nghiêng loang áo xám,
Đùa mây gió cợt khuất trăng vàng.
Mưu sinh vất vả lòng lo lắng,
Cuộc sống khó khăn dạ ngỗn ngang.
Giá buốt trong từng cơn bấc thổi,
Cắn răng thầm nhủ cố thi gan.
Hoành Trần
Chiếc lá buồn thu rớt muộn màng,
Đuổi nắng trời nghiêng loang áo xám,
Đùa mây gió cợt khuất trăng vàng.
Mưu sinh vất vả lòng lo lắng,
Cuộc sống khó khăn dạ ngỗn ngang.
Giá buốt trong từng cơn bấc thổi,
Cắn răng thầm nhủ cố thi gan.
Hoành Trần
HỌA:
CHỜ ĐÔNG
Lá rụng thu tàn gọi nắng sang
Em xinh duyên dáng bóng mơ màng
Tung tăng má thắm khăn quàng đỏ
Nhí nhảnh môi son áo lụa vàng
Có phải đang chờ đông chợt đến
Hay là phải đợi gió đi ngang
Hôm nay có kẻ lòng khao khát
Xuống phố mặc trời lạnh thấu gan
Đào Duy Nguyên
Em xinh duyên dáng bóng mơ màng
Tung tăng má thắm khăn quàng đỏ
Nhí nhảnh môi son áo lụa vàng
Có phải đang chờ đông chợt đến
Hay là phải đợi gió đi ngang
Hôm nay có kẻ lòng khao khát
Xuống phố mặc trời lạnh thấu gan
Đào Duy Nguyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét