GIẬT MÌNH
(Kính tặng chị Ng.Thị Vinh- Hà Nội)
Đêm về trăn trở mãi vần buông,
Lất phất mưa giăng mấy giọt buồn.
Vẫn muốn sóng đời thường gợn nhẹ,
Chẳng mong cuộc sống lắm quay cuồng.
Trầm ngâm vài ý chung trà đắng,
Lặng lẽ đôi từ cốc rượu suông.
Nhân thế sân si đâu bến giác
Giật mình cổ tự vọng hồi chuông!
Bình Định,đêm 22.11.2016
VÕ TẤN HÙNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét