Chừ
đây nhớ Huế, thật nao lòng
Cảnh cũ người xưa, cách núi sông
Cồn Giả viên, lờ mờ tháp nước
Bến Vân Lâu, thấp thoáng thuyền rồng
Trường Tiền, chiều tắt màn sương phũ
Vỉ Dạ, đêm thanh ánh nguyệt lồng
Thành Nội sân bay, chim cất cánh
Tung hoành một thuở, cõi mênh mông
Cảnh cũ người xưa, cách núi sông
Cồn Giả viên, lờ mờ tháp nước
Bến Vân Lâu, thấp thoáng thuyền rồng
Trường Tiền, chiều tắt màn sương phũ
Vỉ Dạ, đêm thanh ánh nguyệt lồng
Thành Nội sân bay, chim cất cánh
Tung hoành một thuở, cõi mênh mông
Văn Thanh
NHỚ
HUẾ
(Y đề)
Thấy
cảnh sao không khỏi chạnh lòng
Khi
nào trở lại ngắm dòng sông
Cầu
cao xe lửa trườn như rắn
Nước
biếc thuyền du lượn giống rồng
Đập
Đá lờ mờ sương muối rải
Bao
Vinh lấp lánh ánh đèn lồng
Nỗi
buồn dai dẳng trong tâm trí
Biết
đến bao giờ bớt quạnh mông
TVX
THĂM
HUẾ
Nhớ Huế chao ôi nẫu cả lòng!
Bao lần về lại đứng bên sông
Hương Giang thuyền đậu thăm Hòn Chén
Đại nội xe vô viếng bệ rồng
Phục dựng cung vàng cây kiễng uốn
Trùng tu điện ngọc hổ long lồng
Khách du nhàn nhã thăm lăng tẩm
Lễ bái đền chùa hướng cõi mông . . .
VLT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét