Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2016

THƠ XƯỚNG HỌA


Phan Tự Trí- Như Thị-Trần Ngộ-Nguyễn Văn Đắc-Sông Thu-Thành Tới-Ca Dao-Trần Như Tùng- Nguyễn Đình Diệm-Phạm Kim Lợi-Hải R-Thy Lệ Trang- NS CANADA- Hoành Trần-Phạm Duy Lương-Hồng Phượng
  Kết quả hình ảnh cho ảnh mèo soi gương
XEM MÌNH
Xem gì khi rọi thấy dung nhan
Hãy tự soi tìm để phản quang*
Gặp lúc  sa cơ đừng hốt hoảng
Được thời sủng ái chớ huênh hoang
Để nghe sương cảm lời ta thán
Mà thấy gió buồn giọng oán than
Tàm quý** thì ngưng nhìn lỗi bạn
Mặc người cứ bủa chuyện hàm oan
Như Thị 
*Đời nhà Trần, Tuệ Trung Thượng Sĩ là một cư sĩ ngộ đạo. Cho nên vua Trần Thánh Tông gởi Thái tử Trần Khâm cho Tuệ Trung Thượng Sĩ dạy đạo lý. Khi học hỏi gần xong sắp trở về triều, trước lúc từ giã Thái tử hỏi Tuệ Trung Thượng Sĩ: "Bạch Thượng Sĩ, pháp yếu của Thiền tông là gì? ". Thượng Sĩ trả lời: "Phản quan tự kỷ bổn phận sự, bất tùng tha đắc".
"Phản quan" là soi sáng hay xem xét, "tự kỷ" là chính mình. "Phản quan tự kỷ bổn phận sự, bất tùng tha đắc" có nghĩa xem xét lại chính mình là việc bổn phận, không phải từ nơi khác mà được.
**Xấu hổ,hổ thẹn
BÀI HỌA
BẤT NHỊ 
Cửa Bụt đâu màng chữ sắc nhan
Sạch dơ bình đẳng chẳng hề quan
Sen kia vô nhiễm trên đồng hạn
Bèo nọ hữu sinh dưới cỏ hoang
Dẫu phải đêm về nghe ếch thán
Hay dù ngày lại thấy ve than
Thân sơ đồng một nhà bầu bạn
Qúy tiện nào hai nỏ trái oan
Trần Ngộ (kính họa )
XEM MÌNH
Tự ngắm thấy mình cũng tuyệt nhan
Mà sao thời vận vẫn bàng quan
Thì thôi danh toại đành phung phí
Thây kệ công thành vội phế hoang
Chống gậy càng đau dòng Vị Thủy
Giăng buồm thêm tủi bến Bình Than
Đau lòng bất quá nhìn mây nước
Nỡ để ngang trời những nghiệt oan.
PHAN TỰ TRÍ – 23-11-2016
DẶN LÒNG
Ngưỡng mộ làm chi dung với nhan
Vấn đề phẩm hạnh chẳng liên quan
Nội dung phản ánh điều nòng cốt
Hình thức cầm bằng hoa mọc hoang
Vận đạt kiên tâm không đắc ý
Thời suy vững chí chớ kêu than
Đời người như “bóng câu qua cửa…”
Quyết tránh cho mình cảnh nghiệp oan.
Huế, 24/11/2016
Tâm Trung Nguyễn văn Đắc
CHÂN DÀI TỰ THÁN
Dẫu chưa tuyệt sắc cũng hồng nhan
Tậu được tấm chồng bậc đại quan
Sáng dậm phấn son, chiều dạo phố
Ngày chơi tứ sắc, tối đi hoang
Ngồi không rảnh rỗi hoài đâm chán
Hưởng thụ ê hề riết phải than
Sống mãi cuộc đời vô ý nghĩa
Khác nào thú kiểng, nói đâu oan !
Sông Thu
TU THÂN
Nhờ gương mới biết mặt tàn nhan,
Sửa lòng trong sạch sợ gì quan.
Thanh bạch một đời công dạy dỗ,
An nhàn muôn kiếp khó tan hoang.
Sự đời nghèo khốn thường ca thán,
Cái thoái giàu sang cũng thở than.
Bá - Nha Chung - tử thành tri kỷ,
Minh quân, Quân Tử chịu hàm oan.
NTT 23/11/2016
Thành Tới
XEM MÌNH
“Tự sướng” (1) coi mình chơi, chút nhan…
Sao mà, trời ạ, chẳng nên quan!(2)
Việc trường sớm trót, chiều e nghịch
Lũ trẻ em hiền, đứa cũng  hoang
Đến lớp bở  hơi cùng  bụi phấn
Về nhà muối mặt  với tro than
Sóng sau nay đã dồi cơn trước (3)
Nghiệp “gõ”(4) ưng rồi, há nói oan?
Ca Dao
(1)   "tự sướng" (selfie): tự chụp hình.
(2)   Một quan là sáu trăm đồng (thơ Nguyễn Bính-Thời trước).
(3)   Các em học trò đa số hiện nay trình độ đã vượt thầy cô giáo mình.
(4)   Gõ đầu trẻ.
NHỦ MÌNH
Mình đâu có đẹp để lưu nhan
Cái vẻ ngoài ni chi đáng quan.
Con mẹ một lòng nền vững chắc
Vợ chông hai mặt cửa tan hoang.
Chớ làm cái việc chui mờ mịt
Mà chịu nỗi lòng mãi thở than.
Nhận lỗi cảm ơn và hối hận
Người oan cũng thể chính ta oan .
Trần Như Tùng
Duu Lau- Viet Tri- Phu Tho
AN PHẬN MÌNH
Đã biết thời gian nhạt sắc nhan
Đông tàn hạ lụn cửa nhà quang
Song khuya gió thổi lùa đêm lạnh
Mái  cũ trăng về thả ánh hoang
Một kiếp đời cam chi oán thán
Bao thời phận hẩm có gì than
Trang lòng dệt mộng cùng mây nước
Nghiệp định bao đời ấy chả oan.
GM.Nguyễn Đình Diệm.24.11.2016
Dãy KIM NHAN
Nơi này sừng sững dãy Kim Nhan
Tuyệt tác thiên nhiên một cảnh quan
Suối chảy rì rào nơi núi thẳm
Chim kêu nháo nhác giữa rừng hoang
Phất phơ khóm sậy khoe làn gió
Loáng thoáng tiều phu quảy gánh than
Mời bạn về đây cùng ngắm cảnh
Rằng không xảy chuyện . . lộ trình oan !
Phạm Kim Lợi
NGUYỆN MỘT HỒI NHAN
Nguyện cầu thánh tổ thắp hồi nhan
Rủ phước thương dân khỏi lộng quan
Cảnh bể điêu tàn người đói khổ
Non sông rách mướt đất toi hoang
Một bè theo giặc ăn công của
Mấy lũ ngang tàn nuốt đá than
Xót ruột đau lòng nhìn án xử
Lời trần lột xác chịu kêu oan
Hải Rừng
24-11-2016
THƯƠNG CẢM A KIỀU*
Đoạn trường số kiếp một hồng nhan
Phút cuối thân nàng đáng mấy quan?
Mơn mởn...vua yêu...ngàn chúc tụng
Tàn phai,,,bướm chán...vạn lời than !
Đâu còn rực rỡ loài sen qúy
Chỉ có ngậm ngùi khóm cỏ hoang
Thiên tử lạnh lùng không ngoái lại
Ôi tình !Tình hỡi ...sợi tơ oan !
Thy Lệ Trang
* Vợ vua Hán Vũ Đế
THƯƠNG MÌNH
Thương mình mang nặng kiếp hồng nhan
Phận số trời dành đâu oán than!
Bảy nổi ba chìm trong khốn quẫn
Nhiều vui lắm khổ chẳng huênh hoang
Lênh đênh giữa sóng đời cay nghiệt
Lặng lẽ trong lời tiếng khống oan
Chỉ trích khen chê bao ngọt đắng
Thế gian đầy dẫy kẻ bàng quan !
NSCANADA
TRÒ DÊ 
Người đẹp tranh ngôi bởi chữ nhan.
Động lòng dê cụ với tham quan.
Kẻ quăng người bắt như nơi thoáng.
Thằng chọn đứa chê ngỡ chốn hoang.
Một lũ nịnh thần đưa miệng tán.
Vài tên chí sĩ ngậm mồm than.
TV đài báo chừ nhan nhãn.
Đừng dại bình phê kẻo chết oan.
Hoành Trần
TỰ RĂN.
Bành Tổ hay là thể chú Nhan
Yên lòng vững bước chẳng nào quan
Ung dung lúc mở khung trời rạng
Đủng đỉnh khi dồn ngọn gió hoang
Lên ngọn đồi cao tung cánh nhạn
Xa dòng nước đục tránh màu than
Xôn xao chốn nọ đừng lai láng
Nặng vướng dây tình rộng bến oan !!!
Phạm Duy Lương
PHẬN MÌNH
Nghĩ mình đâu phải kiếp hồng nhan,
Phận số an bài lấy được quan,
Lúc khổ buồn rầu trong nghiệt ngã
Khi vui sung sướng chẳng huênh hoang.
Lênh đênh sông nước, tình cay đắng
Bình lặng tâm hồn, tiếng thở than
Cuộc sống đỏ đen bao mặn nhạt,
Thói đời ngang trái lắm người oan.
HồngPhượng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét