Thứ Năm, 10 tháng 11, 2016

NGHE ĐÊM ĐÔNG CẢM TÁC - Huy Vụ cùng thi hữu

NGHE ĐÊM ĐÔNG CẢM TÁC
            
Cớ gì em thích bản đêm đông.
 Có phải thu qua má chợt hồng.
Để nhớ chênh chao người cuối biển.
Cho buồn héo hắt kẻ đầu sông.
Câu thơ kết nối câu thơ đượm.
Chén rượu giao bôi chén rượu nồng.
Viễn xứ ngàn trùng đang tắt nắng.
Ai ngoài vạn dặm thấy gì không?
                           Huy Vụ 07/11/16         


       MỞ CỬA TRÁI TIM 
        (Bài xướng)

Cửa trái tim em mịt ngõ vào
Tơ tình phủ kín vẫn còn chao
Vầy sương lạnh buốt quanh đời mỏng
Thoảng gió buồn hiu giữa lệ đào
Ngỡ bóng anh về ôi chỉ mộng
Ngờ môi mắt quyện hẳn là sao
Đem hồn nỡ nhốt lồng son đợi
Để bóng hình ai mãi cuộn trào...
                                  Huệ Trần


      HỎI NGƯỜI 
      (Bài họa)

Sao em khép cửa trái tim vào.
Dẫu muốn nhưng tình thật khó chao.
Ngõ hạnh ngậm ngùi xa xót liễu.
Đường thôn khắc khoải nhớ thương đào.
Câu thể thuở đó nay còn mất?
Lời ước hôm nào vội bỏ sao.
Nghe tiếng tơ lòng thao thức mãi
Bao đêm canh vắng lệ tuôn trào
                      Nguyen Huy Vu


 THĂM “ LỀU THƠ NHỎ ” HUỆ TRẦN

Ghé chốn lều thơ gặp Huệ Trần.
Nghĩ rằng đường đột cứ phân vân.
Xem qua đã thấy vui muôn nỗi.
Đọc kỹ thì ra thích bội phần.
Nửa kiếp chưa qua đường nguyệt ảo.
Cả đời chửa tới ngõ phù vân.
Then mây cửa gió trăng nằm ngủ.
Ngẫu hứng đưa tay xổ mấy vần.
                           Huy Vụ 09/11/16 


      DƯ ÂM

Từ trong xa vắng tiếng ai ngân
Trỗi khúc dư âm nắng nhạt dần.
Em bỗng nửa đời thành mệnh phụ
Ta thì  một kiếp hóa lương dân.
Mặt hồ Than Thở thông xanh biếc.
Ngọn thác Đam bri nước trắng ngần.
Nghe  vó câu êm xe thổ mộ
Đường trần thoảng nhẹ bước thanh vân.
                                   Huy Vụ 08/11/16


      TIẾNG CÔ LIÊU

Ngọn bấc rì rào thổi lắt lay
Đông về nghe gió lạnh bàn tay.
Bạn cùng với bạn châu hợp phố.
Ta vẫn mình ta ngựa lạc bầy.
Rượu nuốt không trôi vài chén đắng
Thơ làm chửa cạn mấy lời cay.
Cô liêu gõ cửa bên thềm vắng.
Tạo hóa bày chi những nỗi này?
                            HV 09/11/16


     THẾ SỰ

Thế sự viết hoài cũng thế thôi
Bút nghiên lắm kẻ đấm ăn xôi
Thói đời chẳng lạ câu hưng phế.
Đạo lý đừng quên chuyện đắp bồi.
Danh lợi thường xui tình nhạt nhẽo.
Bạc tiền dễ khiến nghĩa phai phôi.
Muôn năm bài học không hề cũ.
Được mất thịnh suy dễ mấy hồi.
                         Huy Vụ 09/11/16



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét