Để dấu hồn đau khóc ngất dài
Gió tự nơi đâu đến chốn
này
Có qua sông ấy buổi chiều nay
Gặp con đò cũ chờ đưa khách
Thấy lũy tre già đợi đón ai
Ngày ấy tóc xanh còn óng mượt
Bây giờ môi tím đã nhòa phai
Trên đường lá rụng nơi quê
khách
Chợt nhớ rưng rưng vạt áo
dài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét