Thứ Hai, 5 tháng 12, 2016

THƠ XƯỚNG HỌA


Như Thị, Phan Tự Trí,Hải Rừng, Như Thu,
Trần Như Tùng,Phạm Kim Lợi,Liêu Đình Tự,
Nguyễn Văn Đắc, Thục Nguyên,Hồng Phượng,
Thy Lệ Trang,NS Canada,

CÁT BỤI VÔ THƯỜNG
“Liên hoàn”
Lỡ làm cát bụi cõi trần ai
Phải rõ lục tình* sẽ lạt phai
Chẳng  ngả tay chèo dù biển rộng
Không quơ thuyền dạt dẫu sông dài
An nhiên tiêu sái bên cùng khổ
Thanh thản thăng trầm giữa đắng cay
Đã biết vô thường mà thức tỉnh
Mất-còn,thương-ghét chớ mê say

Mất-còn,thương-ghét chớ mê say
Hụp giữa ao đời đẫm lệ cay
Đừng ước tang bồng neo vững chãi
Chẳng mong hào khí tỏa lâu dài
Đã từng hăm hở gieo mơ tưởng
Nên nỏ muộn phiền lượm nhạt phai
Láo nháo lềnh bềnh bu cõi tạm
Công hầu khanh tướng có còn ai?
Như Thị
* Mừng, giận, buồn, vui, thương và ghét.

BÀI HỌA
NÀO DỄ HƯƠNG TRỜI
“Liên hoàn”
Tường tận thiên cơ liệu có ai !
Nên đành cố hiểu lúc tàn phai
Gian nan cũng vượt mặc truông rậm
Khổ cực rồi qua kệ bái dài
Bình tĩnh càng thương khi muối mặn
Lặng thầm chớ giận lúc gừng cay
Cõi trời, địa ngục đều tịnh độ
Gác tím cung vàng chớ đắm say *!

Gác tím cung vàng chớ đắm say *!
Thân dù xơ xác đẫm chua cay
Sông mê sóng rẽ qua ngõ tối
Bể ái buồm giong trải dặm dài
Quán chiếu tư duy cho mãi thấm
Vô thường tri kiến dẫu tàn phai
Mùi thơm tinh khiết mong gìn giữ
Giải thoát hương trầm dễ mấy ai?
Phan Tự Trí – 03-12-2016
* Phật nói không mơ ước cao sang hay cung vàng gác tím.
CHÁNH NIỆM
Liên hoàn
Đời người phiền não chuyện bi ai
Chánh niệm vô thường để chóng phai
Tứ đế quán nhìn qua đối tượng
Chúng sinh nguyện độ tột bền dài
Từ bi dưng động cùng đau khổ
Trí tuệ tĩnh tàng với đắng cay
Phật đạo tâm trì thành quyết đạt
Si mê đoạn dứt thệ không say

Si mê đoạn dứt thệ không say
Bát nhã pháp môn chẳng dễ phai
Tâm trú vô thường đời hữu hạn
Thân nuôi tích súc sức lâu dài
Ta bà cảnh giới người chìm đắm
Thế giới phân tranh trí xót cay
Thương kiếp u minh còn bản ngã
Đời nầy buông xả chẳng bao ai!
Hải Rừng
3/12/2016
TÂM THƯỜNG LẠC
Liên hoàn
Chẳng biết trời già sẽ gọi ai ?
Tâm thường an lạc giúp lòng phai
Thị phi đón nhận rồi buông lỏng
Phiền muộn xua tan chớ thở dài
Đừng đếm thời gian dù ngắn ngủi
Thôi tìm quá khứ dẫu chua cay
Đói ăn, khát uống xong thì ngủ
Tứ đại nồng nàn trọn giấc say !

Tứ đại nồng nàn trọn giấc say !
Ru hồn tỉnh mộng nếm bùi cay
Bấy năm xuôi ngược thân đà mỏi
Bao thưở tranh đua sức chẳng dài
Thắp đuốc soi đường lòng hớn hở
Ngắm gương tìm tánh bụi mờ phai
Thõng tay vào chợ thôi lo lắng
Mặc chốn ta bà tiễn bước ai ?

Như Thu
PHẬN DÂN THƯỜNG
Sinh ra vốn đã chẳng bằng ai
Không sắc màu chi nỏ sợ phai.
Chóng lớn phàm ăn khoai sắn đủ
Giỏi làm kém học tháng năm dài.
Kiệm cần quyết chí tìm thêm ngọt
Ngay thẳng nuôi tâm tránh bớt cay.
Ít chữ , thường dân nền đất nước
Giữ lòng an tịnh ngủ luôn say.

Giữ lòng an tịnh ngủ luôn say
Đời lắm ngọt bùi lẫn đắng cay.
Cái sức luôn rèn cao tự thấp
Cái đầu gắng nghĩ ngắn nâng dài.
Họ hàng chăm chút tình thêm đậm
Bầu bạn nâng niu nghĩa chẳng phai.
Ít chữ , thường dân nền đất nước
Tôi luôn biết phận chẳng bằng ai .
Trần Như Tùng
TỈNH TÁO
“Liên hoàn
Thử nghĩ trong đời nợ những ai
Rằng nên nhớ kỹ xóa mờ phai
Cho lòng thanh thản không hề quẫn !
Để cọi u minh chẳng thể dài
Có lúc khoai bùi ăn cảm chát
Nhiều khi chuối ngọt nếm thành cay
Con người định mệnh từ nhân quả
Tỉnh táo ngay thôi chớ ngủ say !

Tỉnh táo ngay thôi chớ ngủ say !
Bền tình nghĩa hiệp thắm trầu cay
Tương thân cứu độ người nghèo khổ
Bác ái từ bi tiếng thở dài
Viễn cảnh vu vơ đành nghĩa nhạt
Lương tri hạn hẹp khiến tình phai
Từ trong cuộc sống cần nhân thiện
Ngoái lại quanh mình liễu mấy ai !
Phạm Kim Li
ĐIỀU BẤT BIẾN
Phong trần cõi tạm mặc chi ai
Thế thái tình đời dẫu nhạt phai
Đạo lý tài bồi không thở vắn
Thường luân vun vén chẳng than dài
Lợi danh bất chính tâm nào đắm
Vật chất tầm thường dạ khó cay
Sống giữa dương gian nào thẹn mặt
Nghĩa nhân giả tạo chớ hề say

Nghĩa nhân giả tạo chớ hề say
Trước cảnh trần đời những đắng cay
Cuộc sống chông chênh hoài tháng rộng
Áo cơm canh cánh suốt đêm dài
Mồi danh cám dỗ tình không nhạt
Bả lợi đổi màu dạ chẳng phai
Vinh nhục đan xen điều họa phúc
Trời không thiên vị bỡi riêng ai.
Liêu Đình Tự
KIẾP PHÙ SINH
“Liên hoàn”
Vượt quá trăm năm có những ai?
Vô thường sinh tử chẳng hề phai
Sống không tích sự than thời ngắn!
Chết để danh thơm xứng vận dài
Mở mắt chào đời bằng tiếng khóc
Xuôi tay vĩnh biệt hết chua cay
Phù sinh đã trót mang vào nghiệp
Phải thoát ra ngoài cuộc tỉnh say

Phải thoát ra ngoài cuộc tỉnh say
Thế gian không ớt thế mà cay
Vinh hoa phú quý niềm vui ngắn
Bác ái vị tha hạnh phúc dài
Sự nghiệp dã tràng luôn đổ vỡ
Công trình nghĩa sĩ chẳng tàn phai
Muôn đời tiếng tốt lưu kim cổ
Bia đá đề tên dễ mấy ai!.
Huế, 04/12/2016
Tâm Trung Nguyễn văn Đắc
NỖI NIỀM
Nỗi này chẳng biết tỏ cùng ai ?
Thấm thiết ngày nào, bổng nhạt phai
Dạ muốn đường đời không trắc trở
Lòng mong hạnh phúc được lâu dài
Thình lình sóng dập, gieo tai họa
Bất chợt bão về, chịu đắng cay
Hai ngã hai đàng, người một no
Sao còn ấp ủ cuộc tình say ?
&
Sao còn ấp ủ cuộc tình say ?
Giây phút chạnh lòng, chợt thấy cay
Hạnh phúc ra đi, buồn chẳng dứt
Nỗi đau ở lại, hận thêm dài
Người về phương ấy, dung nhan rạng
Ta ẩn nơi này, sắc mặt phai
Trăm nhớ, ngàn thương đành cất dấu
Nỗi này chẳng biết tỏ cùng ai ?
Thục Nguyên
GIẬT MÌNH
Nhỡ khi phút cuối chẳng còn ai
Lúc ấy giật mình sao lãng phai
Nuối tiếc thời gian vùn vụt mãi
Ưu phiền ngày tháng cứ trôi dài
Xuân sang, hoa lá xanh màu ngọt
Đông đến, giá sương xám mắt cay
Cõi tạm sắc không màu biến ảo
Cớ chi người lại thiếu men say !

Cớ chi người lại thiếu men say
Cây trái cuối mùa vị chát cay
Năm tháng qua đi hoài khắc khoải
Nửa đêm thao thức sợ canh dài
Giật mình nhân ảnh non màu thắm
Xem lại dung nhan kém sắc phai
Gắn bó đời mình gần trọn kiếp
Long đong, lận đận chẳng buồn ai !
Hồng Phượng
CHỚ LỤY BI...
Đường đời vinh nhục chẳng chừa ai
Lắm kẻ hiền lành phải hận cay
Cuộc sống nhân sinh đầy nghiệt ngã
Tình trường bể ái lại cuồng say
Canh tàn tỉnh giấc trăng vàng úa
Bến vắng giật mình mộng nhạt phai
Nhìn lại đầu xanh chừ đã trắng
Ngỡ ngàng thao thức khóc đêm dài !.

Đành đi lặng lẽ giữa đường dài
Tâm giữ an lành lụy sẽ phai
Mộng lỡ xem như vài trận ngả
Duyên lầm tựa thể một lần say
Tiếng chuông tĩnh lặng vơi sầu khổ
Giòng lệ êm đềm vợi đắng cay
Mây trắng vẫn về qua lối cũ
Thuyền trăng...vỗ nhịp ...đón chờ ai !.
Thy Lệ Trang
TÌNH ĐỜI
Bước chân vào đời lắm bi ai
Thức giấc nửa đêm nén thở dài
Thế sự thăng trầm nên mệt mỏi
Tình người ấm lạnh dễ tàn phai
Cánh hoa bừng nở xem kỳ diệu
Hương sắc ngạt ngào ngó đắm say
Một chút bất ngờ mưa gió đến
Nhìn hoa tan tác -lệ sầu cay

Nhìn hoa tan tác lệ sầu cay
Cuộc thế lắm khi chỉ muốn say
Ngao ngán lòng người hay đố kỵ
Ngỡ ngàng bản chất chẳng hề phai
Sân chơi đóng góp tài năng mới
Bằng hữu tiêu dao quên đường dài
Chấp bút đôi dòng vui giải trí
Bước đi đâu có lấn chân ai !
NSCANADA

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét