Thu
tàn Đông lại buồn tênh
Nhớ người trong mộng sầu mênh mang sầu…
Nhớ người trong mộng sầu mênh mang sầu…
ĐÔNG NHỚ
(Ngũ độ thanh - Giao cổ đối)
Tím thẫm sương chiều những sợi tơ
Lòng thêm lắng đọng nỗi mong chờ
Vương miền ái… vọng hoài trăn trở
Ướp mãi u sầu… rả cuộc mơ
Tủi tiếc ân tình đau rạn vỡ
Thầm thương kỷ niệm nhuốm phai mờ
Người đi để lại ngàn nhung nhớ
Ảo não tim hồn cạn ý thơ…
Trần Tấn Lai
Winter16
HỌA:
TÌNH SẦU
Hồn bỗng như đàn lạc phím tơ,
Em đi sầu quặn nỗi mong chờ,
Đã cùng kết dệt bao điều ước,
Sao lại buông trôi những giấc mơ!
Nỡ để hương yêu chìm ngõ tối,
Đành chôn niềm ái đắm trăng mờ!
Chợt nghe trong gió lời cay đắng,
Tiễn biệt tình theo tiếng nhạc thơ!
Hoành Trần
9/12/16
Hồn bỗng như đàn lạc phím tơ,
Em đi sầu quặn nỗi mong chờ,
Đã cùng kết dệt bao điều ước,
Sao lại buông trôi những giấc mơ!
Nỡ để hương yêu chìm ngõ tối,
Đành chôn niềm ái đắm trăng mờ!
Chợt nghe trong gió lời cay đắng,
Tiễn biệt tình theo tiếng nhạc thơ!
Hoành Trần
9/12/16
SẦU ĐÔNG
Đông đến ôm đàn gảy tiếng tơ
Sầu dâng tê tái kẻ trông chờ
Lòng day dứt...dạ càng đau đớn
Ngày cứ thở than... tối mộng mơ
Bến đợi tình xa đường vắng vẻ
Mây giăng gió lạnh cảnh lờ mờ
Còn đây một bóng cô đơn nhớ
Chén rượu vơi đầy khúc nhạc thơ.
Kim Liên Thái
Đông đến ôm đàn gảy tiếng tơ
Sầu dâng tê tái kẻ trông chờ
Lòng day dứt...dạ càng đau đớn
Ngày cứ thở than... tối mộng mơ
Bến đợi tình xa đường vắng vẻ
Mây giăng gió lạnh cảnh lờ mờ
Còn đây một bóng cô đơn nhớ
Chén rượu vơi đầy khúc nhạc thơ.
Kim Liên Thái
CUNG SẦU
Tình sầu lạc
lõng rớt cung tơ
Thánh thót rung ngân phút đợi chờ
Ngơ ngẩn hồn thương, vương khách lạ
Mênh mang nỗi nhớ, lạc người mơ
Trời buồn đêm rũ màn u tối
Giá lạnh sương giăng ánh nhạt mờ
Khúc nhạc reo chi hồn lữ thứ
Tiếng đàn vương vấn dạ hồn thơ
Đào Duy Nguyên
Thánh thót rung ngân phút đợi chờ
Ngơ ngẩn hồn thương, vương khách lạ
Mênh mang nỗi nhớ, lạc người mơ
Trời buồn đêm rũ màn u tối
Giá lạnh sương giăng ánh nhạt mờ
Khúc nhạc reo chi hồn lữ thứ
Tiếng đàn vương vấn dạ hồn thơ
Đào Duy Nguyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét