Thứ Bảy, 3 tháng 12, 2016

THƠ XƯỚNG HỌA

Hồng Phượng,Liêu Đình Tự, Phạm Duy Lương,
Như Thu ,Hải Rừng,Như Thị,Thục Nguyên,
Phạm Kim Lợi,Thanh Hòa, Hữu Hảo,
Nguyễn Văn Đắc,Trần Như Tùng,Trịnh Cơ,

GIĂNG TƠ
Trời buồn, nhện cứ mãi giăng tơ
Sợi nhớ, sợi thương thỏa đợi chờ
Lẻ bóng sầu bi lên chất núi
Chung đôi hạnh phúc ngập tràn bờ
Trên cao én liệng mang điều ước
Dưới thấp chim sa gọi giấc mơ
Gió thổi mây bay ngang lũng hẹp
Tình yêu trắc trở chết từng giờ !
Hồng Phượng
BÀI HỌA
NIỀM TƯ
Trắc trở duyên đời chuyện tóc tơ
Sông thương một dải mãi mong chờ
Lời thề năm ấy đà phai mộng
Bến đợi thuyền xưa chẳng cập bờ
Sóng sánh bên dòng cơn khát vọng
U hoài giấc bướm chạnh niềm mơ
Canh trường khắc khoải phòng thu vắng
Chan chứa sầu tư cả những giờ.
Liêu Đình Tự
NỖI NIỀM
Đẫm dạ vời trông mỗi khắc giờ
Gom dồn trĩu nặng tựa giằng tơ
Người đi rộng lối dầu quên nhớ ,
Kẻ ở tàn canh vẫn ngóng chờ !
Buổi ấy dâng tràn đua cánh mộng ,
Bao giờ thỏa đặng dệt chồi mơ ?
Mong ngày kết chặt câu vàng đá
Chớ phải thuyền trôi lánh tạm bờ
3 - 12 - 2016
Phạm Duy Lương
XÓT XA
Nguyệt lão khi nào kết mối tơ ?
Xót xa người ấy đã quên chờ !
Bâng khuâng suốt buổi luôn tìm bóng
Khắc khoải hằng đêm dẫu cách bờ
Tự hỏi vì sao mình bối rối ?
Hay hờn có lẽ dạ lơ mơ ?
Ước về chung lối dường không thể
Chẳng hiểu lòng nhau khổ đến giờ !
Như Thu
ĐƯỜNG TƠ
Long đong thân gái lỡ đường tơ
Chẳng ế vào đâu cứ phải chờ!
Sào cạn sông sâu thuyền đậu bến
Đời dài phận mỏng quyên sang bờ
Tình duyên chợt đến không mong đợi
Hạnh phúc tràn về chẳng ước mơ
Cuộc sống nào ai lườn được trước
Vợ chồng số định sai bao giờ!
Hải Rừng
1-12-2016
THANH THẢN
“Đảo vận”
Niềm vui là biết chỉ bây giờ
Giữ ý không cầu chẳng mộng mơ
Buông bỏ oán thù mà cặp bến
Lìa xa cừu hận để qua bờ
Có còn tha thiết thôi đừng đợi
Hay đã dửng dưng cũng chẳng chờ
Hãy cứ rong chơi cùng hiện tại
Nên đời thanh thản giữa màn tơ
Như Thị
ĐẮNG CAY
Có lần tớ cũng "dứt đường tơ"
Cải tạo vài năm, bậu "hõng" chờ
Lặng lẽ xuôi dòng, thuyền tách bến
Âm thầm vứt áo, bóng xa bờ
Ngày về thắt dạ, còn chi chớ ?
Đêm đến chạnh lòng, hết ước mơ !
Đã thế thì thôi đành chịu thế
Đắng cay vẫn đọng đến bây giờ
Thục Nguyên
ƠN TRỜI
Hối hả tằm dâu kịp nhả tơ
Ôm bao hoài niệm để mong chờ
Cánh buồm hy vọng vừa tung gió
Con nước tình yêu  mới ập bờ
Có phải duyên ưa vui giấc mộng
Hay vì phận mến đẹp niềm mơ
Ơn trời Nguyệt Lão người thương đến
Chàng đã tỏ tình mới nãy giờ .
Phạm Kim Lợi
TÔI LẦM
Khắc khoải đêm trường dạ vẫn mơ
Bền gan người ấy vững lòng chờ
Chợt khi tai biến thuyền rời bến
Thoáng chốc điêu linh sóng lở bờ
Xa cách nhiều năm dằng mối chỉ
Gần kề ít tháng dứt đường tơ
Làm sao lấy lại bao nhung nhớ
Biết vậy đâu xây mộng đến giờ?
Thanh Hoà
MONG GẶP LẠI
Nhớ lắm trong lòng mãi tiếng tơ
Bao năm cất giữ cứ như chờ
Tuôn tràn với bạn chung trường lớp
Sướt mướt bên nhau chẳng bến bờ
Thuở ấy thư sinh hay dệt mộng
Giờ đây tuổi lão vẫn thường mơ
Bâng khuâng chiều muộn ta cùng bước
Gợi lại thời xưa đến hiện giờ . . .
Hữu Hảo
TƠ LÒNG
Dõi mắt trông theo nhện nhả tơ
Cố nhân khắc khoải biết ai chờ?
Cô đơn cánh nhạn bay vô định
Lẻ bóng thuyền nang lạc bến bờ
Buông xả tâm tư vào cõi mộng
Dập dìu hoài niệm chốn huyền mơ
Tơ lòng trĩu nặng không gian tỉnh
Ký ức miên man chẳng hạn giờ!.
Huế, 02/12/2016
Tâm Trung Nguyễn văn Đắc
BÀ NGUYỆT NÍU ÔNG TƠ
Trời sai Bà Nguyệt níu Ông Tơ
Đem nhớ đem thương giúp kẻ chờ.
Kéo dáng mây vàng sà xuống bến
Đưa làn sóng bạc lướt vô bờ.
Chữ duyên đi trước mong kề muốn
Chữ nợ theo liền mộng cõng mơ.
Trắc trở vượt qua càng gắn bó
Lỡ cơ một phút hận muôn giờ .
Trần Như Tùng
BỎ ĐI
Thương ai ngơ ngác tựa nai tơ
Rồi nhớ rồi thương bởi ngóng chờ
Thơ thẩn rừng thưa đi lạc lối
Quạnh hiu suối vắng đứng bên bờ
Đèo cao tiếng vọng như lời hát
Dốc thấp cây nghiêng  tựa nét mơ
Thôi nhé  giã từ bao mộng ảo
Đừng yêu, đừng tiếc mất ngày giờ !
Trịnh Cơ (Paris)

Ngày 3 tháng 12/2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét