Chủ Nhật, 4 tháng 12, 2016

XÉ TỜ LỊCH CUỐI NĂM CẢM ĐỀ - chùm thơ Huy Vụ




XÉ TỜ LỊCH CUỐI NĂM CẢM ĐỀ

Lịch mỏng biết rằng tuổi sắp thêm
Đông mang giá lạnh ngập bên thềm
Lưng chiều déo dắt lời chuông vọng
Tảng sáng nhịp nhàng tiếng mõ êm.
Bờ suối hắt hiu chùm nắng nhạt.
Sườn non quấn quýt áng mây mềm
Vó câu vùn vụt qua ngày tháng
Rượu đã say rồi vẫn uống thêm.
                                    Huy Vụ 02/12/16
          
XÓT XA

Non ngời thuở ấy đã cằn khô
Biển biếc giờ đây tựa nấm mồ
Thẫm vệt nhân tình u ám phủ
Lem màu thế sự dối gian tô
Dâng niềm tủi cực quên nề nếp
Biến kẻ hiền lương hóa tội đồ
Lẫn lộn muôn điều không mực thước
Tim mình tưởng cũng chít khăn xô.
                    
Trương Nữ Hương Thủy (2016)
               
P/s : Viết sau khi đọc "Những điều sỉ nhục và căm hận” của cố nhà thơ, nhà viết kịch Lưu Quang Vũ.

         
NGẬM NGÙI 
                     (Bài họa)

Nước mắt người hiền đã cạn khô
Trung lương ngậm oán xuống theo mồ.
Bao năm rõ giỏi trò bao biện.
Nửa kiếp thật tài mẹo vẽ tô
Dơi chuột nhiễu nhương dìm  sự nghiệp
Bọ sâu liên kết phá cơ đồ.
Oan khiên dồn nén lòng Nam Hải.
 Bão tố căm hờn hóa  sóng xô.
                                 Huy Vụ 02/12/16       


ĐỂ RÂU
          (Vui cuối tuần)

Cũng muốn dưới cằm để mớ râu.
Cho ra lớn bé nhát hay ngầu.
Quan Công khi trước nhiều chiêu hiểm.
Gia Cát thuở nào lắm kế sâu.
Hảo hán muôn nơi nhìn đã ngán.
Giai nhân khắp xứ ngó thêm sầu.
Từ nay mụ vợ khôn hồn nhé.
Quét rác giặt đồ...hổng dám đâu.
                         Huy Vụ 03/12/16


BỨC TƯỢNG VÀ MẢNH VÁN

Cùng chung ở một gốc mà ra.
Chú hóa tượng thờ sướng quá cha.
Họ xẻ tớ ra thành ván mảnh.
Chúng mua tôi lại ghép sàn nhà.
Quanh năm hoa trái dâng mồm chú.
Suốt tháng dép giầy dẫm mặt ta.
Mới biết hèn sang do phận số.
Thực thà đâu dễ thắng điêu ngoa.
                               Huy Vụ 04/12/16



DÂY KINH NGHIỆM

Sợi dây kinh nghiệm quá ư dài.
Đã vậy lại còn rất dẻo dai.
Bởi thế dân mình bê bết mãi.
Cho nên quan nó nhởn nhơ hoài.
Luân thường đạo lý đà băng hoại.
Lể lối cột dường sớm một mai.
Đầu ngõ loa phường luôn déo dắt.
Công ơn trời biển...lại ca bài...
                             HV 04/12/16


       
TIẾT THÁO

Tiết tháo bây giờ hỏi mấy ai?
Một đời kính kẻ lạy hoa  mai.*
Thơ dù rẻ rúng không nao núng
Chữ dẫu khinh khi vẫn miệt mài.
Viết lách cốt nương  hồn tổ phụ.
Kinh cầu để học đức Như Lai.
Túi cơm  giá áo hay gì chứ.
Khối chỗ ngôi cao hạng bất tài.
                                               HV 05/12/16
*Tham khảo:       
"Thập tải luân giao cầu cổ kiếm
Nhất sinh đê thủ bái mai hoa"
(Mười năm lặn lội tìm cây kiếm cổ
Một đời chỉ biết lạy hoa mai)
                           ******
                Lâu nay nhiều người gán cho là của Cao Bá Quát, thực là của Ngải Tuấn Mỹ- tri phủ Hán Dương (Hồ Nam) tặng Hoàng giáp Nguyễn Tư Giản khi đi sứ Trung Hoa (năm 1868) mà NK đã có bài viết đã đăng trên Newvietart  từ 2006 :
              "Câu đối "Nhất sinh đê thủ bái mai hoa" có phải của Cao Bá Quát ?".
                 Góc thành nam Hà Nội 20-3-2015  NGUYỄN KHÔI

 

CỜ PHỜ,  NỚ MỚ...

Khổ lắm biết rồi cứ ẩm ê.
Bởi hàng quốc nội thiếu Ma dê…
Ban Mê nổi tiếng cờ phờ hỉ?
Phú Quốc lừng danh nớ mớ hề.*
Chó mực không kêu bằng hắc cẩu
Gà đen lại cứ bảo ô Kê.
Ba Hoa với lại Tô Hô trước*
Ngẫm lại tự nhiên thấy não nề.
                              Huy Vụ 05/12/16

*Cờ phờ : Cà phê - Nớ Mớ: Nước Mắm
*Ba Hoa Tô Hô: Bách hóa tổng hợp (thời bao cấp)
                  



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét