THỀM XUÂN
Hai ngàn mười bảy đã kề
bên.
Gà báo mừng xuân tiếng gáy rền.
Đào đỏ đầy nhà xua vận rủi.
Mai vàng ngập phố đón thời hên.
Qua bao sóng gió ươm tài lớn.
Trải bấy gian lao thử trí bền.
Hào khí Thăng Long còn sáng mãi.
Con rồng Đại Việt sẽ bay lên.
HV 14/12/16
Gà báo mừng xuân tiếng gáy rền.
Đào đỏ đầy nhà xua vận rủi.
Mai vàng ngập phố đón thời hên.
Qua bao sóng gió ươm tài lớn.
Trải bấy gian lao thử trí bền.
Hào khí Thăng Long còn sáng mãi.
Con rồng Đại Việt sẽ bay lên.
HV 14/12/16
THƠ YẾT HẬU
HỌC LÀM SANG
Đua đòi trưởng giả học làm sang.
Cà vạt com lê rất điệu đàng.
Pháo đã tịt ngòi còn to miệng.
Phang!
Đua đòi trưởng giả học làm sang.
Cà vạt com lê rất điệu đàng.
Pháo đã tịt ngòi còn to miệng.
Phang!
HOẠN QUAN
Thiến xót mà sao tiếng vẫn to?
Thấy nàng mái ghẹ cố ra trò.
Vươn đầu ngẩng cổ xù lông gáy.
O!
LÀM TO
Từ lúc anh làm cán bộ to.
Trắng răng vì truyện phải lo bò.
Thương dân suốt tối luôn trằn trọc.
Ho!
GIỎI BÓI
Tài bói như ông nổi khắp miền.
Tay nghề nếu sánh giỏi bằng tiên.
Quẻ hay hoặc dở đều do đặt.
Tiền!
HV 14/12/16
NGẪM
Tiếng đời ảo hóa tựa phù
vân.
Sân hận ,hoan bi, lạc ái ân.
Bể dục mênh mang mờ mịt bến.
Hồ tình thăm thẳm lạc loài chân.
Hoa đàm lấp lánh tươi nguồn đạo.
Đuốc tuệ lung linh đẹp chốn trần.
Bát Nhã thuyền xuôi về bến giác.
Thân tâm an lạc diệu muôn phần.
La Thụy
Sân hận ,hoan bi, lạc ái ân.
Bể dục mênh mang mờ mịt bến.
Hồ tình thăm thẳm lạc loài chân.
Hoa đàm lấp lánh tươi nguồn đạo.
Đuốc tuệ lung linh đẹp chốn trần.
Bát Nhã thuyền xuôi về bến giác.
Thân tâm an lạc diệu muôn phần.
La Thụy
SUY
(Bài họa)
Nẻo đời nhẹ nhõm bước thanh vân.
Quân tử đạo nhuần trọng nghiã ân.
Tiết tháo chỉn chu yêu lẽ phải.
Cương thường nhất mực giữ điều chân.
Kinh cầu sớm tối êm đường đạo.
Nghiên bút ngày đêm nhẹ bước trần.
Lối tới đào nguyên do phận nghiệp.
Ung dung tự tại hưởng nguyên phần.
HV 14/12/16
Nẻo đời nhẹ nhõm bước thanh vân.
Quân tử đạo nhuần trọng nghiã ân.
Tiết tháo chỉn chu yêu lẽ phải.
Cương thường nhất mực giữ điều chân.
Kinh cầu sớm tối êm đường đạo.
Nghiên bút ngày đêm nhẹ bước trần.
Lối tới đào nguyên do phận nghiệp.
Ung dung tự tại hưởng nguyên phần.
HV 14/12/16
CẢM PHỤC
Nhân nghĩa không gì thể sánh
ngang.
Ai gieo cơn lũ quá kinh hoàng.
Trong khi đạo lý đang tàn mạt.
Giữa lúc luân thường tưởng vỡ toang.
Cái đức hy sinh hơn cả ngọc.
Lương tâm trong sáng kém chi vàng.
Bôn cô là bốn bông hoa đẹp.*
Cho sách học trò nở thắm trang.
HV 15/12/16
*bốn cô giáo ở Phú Yên quên mình cứu học trò trong lũ
Ai gieo cơn lũ quá kinh hoàng.
Trong khi đạo lý đang tàn mạt.
Giữa lúc luân thường tưởng vỡ toang.
Cái đức hy sinh hơn cả ngọc.
Lương tâm trong sáng kém chi vàng.
Bôn cô là bốn bông hoa đẹp.*
Cho sách học trò nở thắm trang.
HV 15/12/16
*bốn cô giáo ở Phú Yên quên mình cứu học trò trong lũ
Viết ngàn trang,chẳng thuộc
đôi bài.
Chuyện của mình e chẳng giống ai.
Kẻ lạ nghe qua rằng khéo giỡn.
Người quen thấy nói bảo khôi hài.
Thằng con liếc mắt: Ôi đau ruột.
Mụ vợ trề môi : Gớm điếc tai.
Có lẽ cũng cần suy nghĩ lại.
Mai về Chợ Rẫy chụp em rai.*
Chuyện của mình e chẳng giống ai.
Kẻ lạ nghe qua rằng khéo giỡn.
Người quen thấy nói bảo khôi hài.
Thằng con liếc mắt: Ôi đau ruột.
Mụ vợ trề môi : Gớm điếc tai.
Có lẽ cũng cần suy nghĩ lại.
Mai về Chợ Rẫy chụp em rai.*
Mai về Chợ Rẫy chụp em
rai.
Kẻo sợ quên luôn việc trả bài.
Biết rõ nay đà cho nợ một.
Cách nào mốt nữa trả thành hai.
Thờn bơn chẳng ngại câu trai lệch...
Lươn ngắn không lo chuyện trạch dài.*
Thôi nhé yên tâm đời thế cả.
Từ rày mặc xác họ chê bai.
HV 15/12/16
Kẻo sợ quên luôn việc trả bài.
Biết rõ nay đà cho nợ một.
Cách nào mốt nữa trả thành hai.
Thờn bơn chẳng ngại câu trai lệch...
Lươn ngắn không lo chuyện trạch dài.*
Thôi nhé yên tâm đời thế cả.
Từ rày mặc xác họ chê bai.
HV 15/12/16
*Thành ngữ: lươn ngắn đòi chê trạch dài
Thơǹ bơn thời lại chê trai lệch mồm.
*em rai: (MRI) cộng hưởng từ.
Thơǹ bơn thời lại chê trai lệch mồm.
*em rai: (MRI) cộng hưởng từ.
Trả lời Nguyen
Huy Vu
Huy Vụ có bài tâm sự "Khó tin", tôi tin đây là bệnh của đa số những nhà thơ và người làm thơ. Riêng tôi cũng không ngoài số zách đó!
Huy Vụ có bài tâm sự "Khó tin", tôi tin đây là bệnh của đa số những nhà thơ và người làm thơ. Riêng tôi cũng không ngoài số zách đó!
Thơ tôi nhiều lắm thuộc vài
bài
Đừng trách sao không nhớ của ai
Bởi óc chứa đầy điều vớ vẫn
Hay thơ chưa đủ độ bi hài
Nói hay thì bảo nghe nhàm chán
Viết thật lại e sợ bị tai
Cái thú chơi ngông nên khó bỏ
Thôi thì… vui bạn cứ lai rai
Hồ văn Thiện 15/12/16
Đừng trách sao không nhớ của ai
Bởi óc chứa đầy điều vớ vẫn
Hay thơ chưa đủ độ bi hài
Nói hay thì bảo nghe nhàm chán
Viết thật lại e sợ bị tai
Cái thú chơi ngông nên khó bỏ
Thôi thì… vui bạn cứ lai rai
Hồ văn Thiện 15/12/16
(Vĩ tam thanh)
Gà vừa gáy sáng tẻ tè te
Sương trắng giăng ngang nhẹ nhẻ
nhè
Mụ vợ ca bài quang quác quác
Thằng con đệm khúc tóe tòe loe
Số đen đến độ thui thùi thủi
Vận đỏ chừng nao lóe lỏe lòe
Mộng chuỗi ngày vui phơi phới
phới.
Mình rồi lại sống khỏe khòe
khoe.
Huy Vụ
(Vui cuối tuần)
Ai từng là kẻ nhớ người dưng?
Nói khẽ thôi nha kẻo động rừng.
Sư tử biết thì đay tuốt xác.
Bà Trằn hay hẳn nhảy cà tưng.
Theo gương Lã Hậu e là khốn.*
Học thói Hoạn Thư cũng chẳng chừng.
Giả chết người xưa hòng bắt quạ.
Lựa thời mà tiến nhớ chưa cưng!
HV 17/12/16
*Lã Hậu :Vợ Hán Cao Tổ (Lưu Bang) nổi tiếng đánh ghen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét