Như Thị,Phan Tự Trí,NS- Canada,Trần
Như Tùng,Như
Thu,Thy Lệ Trang,Nguyễn Đình Diệm,
Hải Rừng,Sông Thu,Thanh Hòa,Lưu Xuân Cảnh,
Hải Rừng,Sông Thu,Thanh Hòa,Lưu Xuân Cảnh,
ĐÔNG
“Yết hậu”
Gió
lùa trơ trọi vạt sầu đâu*
Dông
bão treo hoài cảnh bể dâu
Trời
thấp mây chèn màu ảm đạm
Rầu..!
*cây sầu đông
XUÂN
“Yết hậu”
Mai
chờ gió trở gọi xuân đơm
Cho
lúa trĩu cành nặng chén cơm
Rạo
rực hương chen thềm nắng mới
Thơm…
THU
“Yết hậu”
Bãi
bờ hun hút nước mênh mang
Chạy
lũ dế say lạc điệu đàn
Lá
rụng tìm nguồn đau tiếng vạc
Than..!
HẠ
“Yết hậu”
Ve nức nỡ hòa khúc nhạc quen
Đìa
khô nắng lội cạn lời quyên
Bên
bùn đằm thắm hương tinh khiết
Sen…
Như Thị
BÀI HỌA
ĐÔNG
“Yết hậu”
Giá buốt dặm trường bậu ở đâu ?
Trông vời xám ngắt cả ngàn dâu
Rượu trao vừa mới tràn men ấm…
Rầu..!
XUÂN
“Yết hậu”
Nắng hửng xuân về rét chẳng đơm
Sưởi từng hạt thóc chắc mo cơm
Tình yêu mẹ trẻ thêm dòng sữa
Thơm…
THU
“Yết hậu”
Xào xạc lá vàng gió nặng mang
Lẻ loi cánh nhạn vội theo đàn
Bâng khuâng hồi trúc sầu đêm vắng
Than..!
HẠ
“Yết hậu”
Ngỡ là lửa lựu lạ thành quen
Còn nhỏ đau dòng máu đỗ quyên
Đã vượt ao tù tâm tịnh lắng
Sen…
Phan Tự Trí
ĐÔNG
“Yết hậu”
Đông này không biết Mẹ về đâu?
Thôi hết ngồi chờ con, cháu, dâu
Kẻ ở người đi buồn chất ngất
Rầu !
XUÂN
“Yết hậu”
Xuân này vắng Mẹ thiếu cành đơm
Ai nữa để mà bưng chén cơm
Hương khói bàn thờ nghi ngút cuộn
Thơm…
THU
“Yết hậu”
Mưa thu ướt lệ trót đa mang
Thương nhớ tương tư với khúc đàn
Ly biệt, người đi không trở lại
Than…!
HẠ
“Yết hậu”
Nước biếc lá tròn màu sắc quen
Đâu đây vang tiếng hót chim quyên
Cánh hoa trong trắng mùi thơm ngát
Sen…
NS - CANADA
ĐÔNG
“Yết
hậu”
Đông đem buốt tặng chẳng đi đâu
Ngắm hạt mưa buồn đọng lá dâu
Nhớ tới bạn thơ nơi lũ cuộn
Rầu !
XUÂN
“Yết
hậu”
Bên mâm đưa bát đợi em đơm
Tiệc Tết mừng xuân vui miếng cơm
Chợt nhớ ngày nao bên chõ sắn
Thơm !
THU
“Yết
hậu”
Lá vàng thu bắt các cành mang
Rải xuống bên cây những nốt đàn
Xào xạc buồn buồn xào xạc gió
Than !
HẠ !
“Yết
hậu”
Cuốc gọi tình quê hạ đã quen
Làn ao thấp thoáng bóng đôi quyên
Thuyền nan nước biếc ngàn hoa thắm
Sen !
Trần Như Tùng
ĐÔNG
“Yết
hậu”
Nẻo vắng vai gầy sẽ đến đâu ?
Ngậm ngùi dáng nhỏ khuất hàng dâu
Đông về tuyết phủ hồn băng giá…
Rầu..!
XUÂN
“Yết
hậu”
Lặng ngắm mai vàng nụ mới đơm
Bậu vừa nhóm lửa sắp làm cơm
Sau nhà thoang thoảng hương ngào ngạt
Thơm…
THU
“Yết
hậu”
Gió nhẹ thu về nỗi nhớ mang
Ngân cao khúc nhạc nới dây đàn
Êm đềm giấc ngủ ru vào mộng
Than..!
HẠ
“Yết
hậu”
Oi nồng nắng hạ hỏi từng quen?
Ra rả ve sầu vắng nhạn, quyên
Nhụy thắm bùn non hoa vẫn nở
Sen ...
Oi nồng nắng hạ hỏi từng quen?
Ra rả ve sầu vắng nhạn, quyên
Nhụy thắm bùn non hoa vẫn nở
Sen ...
Như Thu
ĐÔNG
“Yết
hậu”
Chập chùng cánh nhạn biết về đâu?
Cách trở muôn trùng cảnh biển dâu
Chan chứa lệ sầu đêm tuyết lạnh
Rầu !
XUÂN
“Yết
hậu”
Mùa xuân năm ấy lúa vàng đơm
Anh đến nhà thăm...mẹ nấu cơm
Hương tóc em bay mùi gạo chín
Thơm !
THU
“Yết
hậu”
Một mình thao thức nỗi sầu mang
Tí tách mưa rơi lẫn tiếng đàn
Chẳng phải Chức, Ngưu sao nức nở
Than !
HẠ
“Yết
hậu”
Cùng nhau dạo bước đến hồ quen
Ríu rít bên đồi giọng yến, quyên
Mùa hạ nồng nàn hương tỏa ngát
Sen !
Thy Lệ Trang
XUÂN
“Yết hậu”
Cúc huệ phô màu thỏa sức đơm
Đồng làng lúa mượt hẹn no cơm
Mai đào mở nụ len hương tỏa
Thơm…
HẠ
“Yết hậu”
Cám cảnh ve sầu tấu khúc
quen
Chia tay bạn hữu rã hồn quyên
Sân trường cánh phượng hoen lời hẹn
Nhớ nghen…
THU
“Yết hậu”
Gió thả thu về dạ úa mang
Bèo mây vạn dặm lạc tơ đàn
Trăng về lối mộng nghe đêm thở
Than!
ĐÔNG
“Yết hậu”
Rét mướt mưa đan lệ nhỏ sầu
Tơ tằm một thưở nợ xanh dâu
Nhìn mây xám xịt lòng mòn mỏi
Rầu…!
Gm.Nguyễn Đình Diệm 15.12.2016
ĐÔNG
“Yết hậu”
Đời người ngẫm nghĩ biết về đâu
Tuổi đã già nua xót bể dâu
Thêm một đông về sao thắt thõm
Rầu!
XUÂN
“Yết hậu”
Rồi lòng rộn rực ruộng đồng đơm
Cảnh gặt vui mùa ấm áo cơm
Lại một xuân nồng hương rạ mới
Thơm!
THU
“Yết hậu”
Nhìn lá vàng rơi cảnh hỗn mang
Như tình bấn loạn lạc cung đàn
Là thu đấy hẵn còn buồn thảm
Than!
HẠ
“Yết hậu”
Bầu bạn quê nhà mấy kẻ quen
Thương mình nẽo lạnh bóng thuyền quyên
Như trơ giữa hạ trong đầm rậm
Sen!
Hải Rừng15/12/2016
ĐÔNG
“Yết hậu”
Xa cách muôn trùng bởi tại đâu ?
Người nơi phố thị kẻ ngàn dâu
Đêm nghe tiếng gió, lòng tê lạnh
Rầu !
XUÂN
“Yết hậu”
Đón tia nắng mới, nụ chồi đơm
Lúa trổ đòng đòng, cho áo cơm
Hoa nở khắp nơi, hương tỏa ngát
Thơm !
THU
“Yết hậu”
Ai xui lá rụng, nỗi sầu mang
Xào xạc bên tai tựa tiếng đàn
Chạnh ngẫm cuộc đời gần cuối nẻo
Than !
HẠ
“Yết hậu”
Rực rỡ phượng hồng trên lối quen
Ve sầu ra rả át lời quyên
Trong hồ, hoa trắng hương thoang thoảng
Sen !
Sông Thu
ĐÔNG
“Yết hậu”
Lá đỏ rừng thu đã biến đâu ?
Một mầu tuyết trắng phủ vườn dâu
Buồn hiu khóm cúc,sầu vương ...rũ.
Rầu!
XUÂN
“Yết hậu”
Tiết trời ấm áp nụ vàng đơm
Hứa hẹn mai vàng cánh đậm cơm!
Tỏa khắp bầu trời hương dịu ngọt
Thơm!
THU
“Yết hậu”
Lá rơi tới tấp,dạ mênh mang
Xao xác không trung vạc gọi đàn
Đành đoạn chim nam rời xứ lạnh
Than!
HẠ
“Yết hậu”
Rộn ràng suối réo tiếng thân quen
Ríu rít truyền cành giọng đỗ quyên
Óng ả đầm lầy hoa rộ nở
Sen
Thanh Hoà
ĐÔNG
“Yết hậu”
Lũ xói trôi nhà biết ở đâu
Làm gì để tái tạo nương dâu
Không cơm đói lả trời nào thấu
Rầu!
XUÂN
“Yết hậu”
Ủ nhựa ươm mầm đợi nắng đơm
Cho người hạt thóc được no cơm
Đào mai đã nụ hồng đà chớm
Thơm!
THU
“Yết hậu”
Biếc thẳm khung trời nỗi nhớ mang
Heo may động trúc ngỡ cung đàn
Chờ mong nước lặng mà ngao ngán
Than!
HẠ
“Yết hậu”
Khô cằn nứt nẻ
cảnh đời quen
Réo mãi làm gì
hỡi đỗ quyên
Hãy sống thanh
tao đừng hổ thẹn
Sen!
Lưu Xuân Cảnh - 19.12.2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét