CUỐN THEO DÒNG
Một buổi chiều thu đứng ngắm mình
Bên bờ sông vắng, nắng lung linh
Trông về quê mẹ mong tròn hiếu
Hướng tới người yêu ước vẹn tình
Khổ cực mưu sinh rầy tóc bạc
Phong trần kiếm sống rối ngày xanh
Đời mình trôi nổi theo dòng chảy
Như nước Đồng Nai cuốn lục bình
Tâm Thành
Các bài họa:
NHÀN DU
Ao trong nước biếc bóng lung linh
Liễu rũ ven đê nét hữu tình
Gác mái ông câu nhìn ráng xám
Buông chèo cô lái ngắm trời xanh
Mặt hồ phản chiếu màu hoa súng
Đàn vịt đua chen đám lục bình
Đây chốn yên vui chiều nắng nhạt
Bồng lai tiên cảnh-chỉ riêng mình
NS
LỰC BẤT TÒNG TÂM
Tuổi già lẩm cẩm đứng soi mình
Qua mặt hồ thu gợn sóng linh
Mắt liếc như vương màu tục lụy
Môi thơm còn nhuốm nét đa tình
Ra đường chúng bạn khen còn trẻ
Về ngõ bà nhà chê hết xanh
Cũng muốn dương oai nào có được
Rượu ngâm thuốc bổ cứ từng bình . . .
Hữu Hảo
THEO DÒNG CHẢY
Chờ ai bên suối chỉ đơn mình
Trông đợi tin về chẳng hiển linh
Cảnh cũ bơ vơ sầu trí dạ
Người xưa lỗi hẹn thất tâm tình
Bèo tây trôi giạt đầy hoa tím
Cành liễu vươn trườn trĩu lá xanh
Dòng nước trong lành luôn cứ chảy
Đời ta lặng lẽ sống an bình./.
Hoàng Vũ
CHỐN BÌNH YÊN
Từ lâu ngẫm thấy tội dân mình
Khấn nguyện cao dày nếu hiển linh
Khóa đám mưa dầm như giúp họ
Ngăn cơn lốc cuốn thể thương tình
Hằng ngày nhựa sống đâm chồi nõn
Mỗi buổi chiều về tắm biển xanh
Phơi phới tâm tư lòng hớn hở
Cùng nhau vui hưởng chốn yên bình.
Như Thu
VAN VÁI THẦN LINH
Tôi vẫn thường hay tự nhắc mình
Hết lòng tin tưởng đấng thần linh
Cầu Trời khấn Phật cho tài lộc
Lạy Thánh xin Tiên giúp ái tình
Mong ánh nắng vàng luôn rực rỡ
Ước bầu trời rộng mãi trong xanh
Thế nhưng lúc được khi bù trất
Nghe chán, Thiêng Liêng nổi bất bình?
Sông Thu
CHO ĐẾN
Chẳng biết ai kia giận dỗi mình
Mà hồ thu biếc sóng lung linh
Môi hồng tẻ nhạt vì hờn tủi
Má thắm buồn tươi bởi chán tình
Non nước chung đôi trời biển đẹp
Đất, người sum họp ruộng đồng xanh
Yêu nhau trao hết bao thương mến
Cho đến trăm năm vẫn thái bình
HP
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét