Thứ Hai, 26 tháng 12, 2016

THƠ XƯỚNG HỌA


Nguyễn Đình Diệm, Phan Tự Trí ,Như Thị, Hải Rừng, 
Thanh Hoà ,Hồng Phượng, Trần Như Tùng,
Sông Thu,Phạm Kim Lợi,Thủy Lâm Synh,

MỚI HAY
Trời xanh núi biếc vạn chim ca
Chùa dựng lưng đồi khói nhạt nhòa
Tiếng nguyện chuông đưa lời vẳng lại
Kinh cầu nhịp mõ ý nương qua
Người đời niệm Phật tìm mơ bến
Kẻ tục cùng Tăng kiếm mộng bờ
Bận rộn sương pha đầu tuyết điểm
Mới hay vô sự lạc tâm mà
GM.Nguyễn Đình Diệm.
24.12.2016
NHỚ THÍCH CA
Voi trắng – xem càng nhớ Thích Ca*
Phải đâu huyền thoại phủ sương nhòa
Niềm vui nhân loại đang còn đợi
Nỗi khổ muôn loài hẳn sẽ qua
Huyễn hoặc suốt đời là bát ngát
Phù du muôn kiếp thiệt vô bờ
Kiếm tìm chân lý thâu đêm lạnh:
Tất cả từ bi hóa giải mà.
Phan Tự Trí – 26.12.2016
* xem về hoàn cảnh ra đời của đức Thích Ca
THANH THẢN
Ngưng tìm kỷ niệm để hoan ca
Ký ức đừng lưu sẽ xóa nhòa
Hiện tại đã hay thì giữ lấy
Tương lai chưa biết hãy cho qua
Bởi còn vọng tưởng nên xa bãi
Vì cứ say mê mãi cách bờ
Thắc thỏm làm chi chùm quá khứ
Buông đi thanh thản đến thôi mà
Như Thị
AM MÂY
Róc rách lưng đồi tiếng suối ca
Hoàng hôn bóng đổ khói sương nhòa
Hồi chuông thổn thức nương đồng vọng
Nhịp trống cơ hồ vượt nắng qua
Một giải thiên hà xa vạn bến
Ngàn năm giáo pháp chỉ đôi bờ
Am mây thấp thoáng bên triền núi
Giải thoát là đây cửa Phật mà
Thủy Lâm Synh
Dec 29, 2016
VẪN MÃI
Thoảng vọng mơ hồ tiếng thánh ca
Man man kỷ niệm cảnh phai nhòa
Giáo đường đổ nát không người viếng
Phố thị hoang tàn chẳng bóng qua
Ánh sáng hồng ân về dưới thế
Niềm tin hy vọng đẩm tràn bờ
Chiều đông xứ ấy trong tâm thảm
Vẫn mãi nguyện cầu khấn Chúa mà!
Hải Rừng
25/12/2016
CA NGỢI ĐÊM THÁNH
Tuyết trắng màn đêm vọng thánh ca
Ngôi hai khen ngợi chẳng phai nhoà
Tổ tông vạn lỗi xin tha thứ
Nguyên thủy muôn loài hãy bỏ qua
Biệt chốn cao sang Người nhập thế
Chọn nơi hèn mọn Chúa sáp bờ
Thương đau thánh giá riêng mình vác
Gánh cả nhân gian khổ não mà !
Thanh Hoà
ĐÁNG YÊU
Sông Hương, núi Ngự đẹp tình ca
Thiên Mụ trên cao sắc chẳng nhòa
Phật tử lòng thành theo lối mở
Thích Ca độ lượng dẫn đường qua
Văn Lâu thuyền ngự, trăng soi bóng
Thương Bạc chiều buông , sóng vỗ bờ
Phách gõ Tràng Tiền, câu mái đẩy
Cõi trần gian ấy đáng yêu mà !
HỒNG PHƯỢNG
DỄ THÔI MÀ
Tìm nơi rạng rỡ những lời ca
Mỏi gối chồn chân mắt lệ nhòa.
Cố đấm ăn xôi bao bận hẩm
Liều leo vượt núi mấy khi qua.
Bụng no mắt đói mong vừa ý
Thân đứng hồn đi khó thấy bờ.
“Dục thiểu tri đa” kinh Phật dặn
Thì vui bất tận dễ thôi mà .
Trần Như Tùng
KHÚC TƯƠNG TƯ
Trong đêm, dìu dặt tiếng ngân ca
Sương khói mênh mang, cảnh nhạt nhòa
Sông nước êm trôi, làn sóng gợn
Vầng trăng mờ chiếu, áng mây qua
Miên man, gió thổi ngang đồng ruộng
Rào rạt, triều dâng ngập bến bờ
Tiếng sáo Trương Chi còn vọng mãi
Tình yêu say đắm vẫn đây mà !
Sông Thu
XUÂN SANG
Xuân sang làng xóm rộn hoan ca
Bỗng nhớ . ai kia khóe mắt nhòa
Vạn dặm xa xôi người có hiểu
Ngàn trùng cách trở thiếp không qua
Con thuyền lao vút buồm căng gió
Ngọn sóng trào dâng nước vỗ bờ
Cứ ngỡ chàng về khi  cạn nắng
Nay trời chuyển tiết hết đông mà.
Phạm Kim Lợi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét