Tác giả Đinh Vũ Ngọc (phải) và các thi hữu. Ảnh của Tú Yên |
Bài xướng
TÁI NGỘ
Đinh Vũ Ngọc (Hội An)
Gặp gỡ nhau đâu phải
buổi đầu
Sao lòng nghèn nghẹn phút giây
lâu
Giấu trong ánh mắt niềm nhung nhớ
Nín giữa vành môi ý tủi
sầu
Nét chữ chưa mờ hiên
Lãm Thúy
Con thuyền có đợi khách
Giang Châu?
Bèo mây từ thuở chia hai ngả
Ta vẫn phiêu bồng cánh
hải âu
Ta vẫn phiêu bồng cánh
hải âu
Vẫn thường trăn trở suốt
canh thâu
Vẫn thương em đó nhiều dang dở
Vẫn hận ta đây lắm dãi dầu
Chim trót lìa đàn
chiều ý gió
Tằm còn rút ruột tạ ơn dâu
Mai đây hai hướng trời chia biệt
Mưa nắng tìm nhau
biết ở đâu?
Thương Yến Tử (BRVT)
TÁI NGỘ
Còn đó trong anh kỷ
niệm đầu
Dẫu rằng năm tháng có dài
lâu
Long lanh ánh mắt còn vương đợi
Rạng rỡ bờ môi chửa
nhốm sầu
Những nhớ nắng chiều
phà Mỹ Thuận
Mà thương tà áo lụa
Tân Châu
Làm sao quên được hồn nhiên
ấy
Cho dẫu tháng ngày sải cánh âu
Cho dẫu tháng ngày sải cánh âu
Đem niềm thương trải giữa đêm
thâu
Đắng cay mấy bận thôi đành thế
Cực khổ bao phen cũng mặc
dầu
Tưởng thắm thời gian tròn mộng
ước
Mong vang thân kén thỏa tình dâu
Chừ em - trăng lạc phương
trời lạ
Ôm nỗi niềm riêng biết gởi đâu ?
TÁI NGỘ
Từ ánh trăng nhen
kỷ niệm đầu
Hằng mong duyên nợ
sẽ bền lâu
Chẳng màng lá rụng từng thu
úa
Nào để lòng vương những
ý sầu
Ta gió xuân mang tình Núi
Ngự
Em hương đào hẹn bến Tuần Châu
Bỗng dưng mây xám về giăng
lối
Nên chí kiêu hùng giục cánh
âu
Nên chí kiêu hùng giục cánh
âu
Vượt qua giông bão mặc đêm
thâu
Sớm nghe gió hát lời quan họ
Chiều lắng võng ru điệu
ví dầu
Nửa cuộc phong sương về bến
mộng
Mười năm bãi biển hóa cồn
dâu
Ngâm câu tái ngộ bên rèm
trúc
Cũng ánh trăng thề đã
khuyết đâu.
Phạm Phú (BRVT)
TÌM NHAU
Theo dấu hài yêu đến
bạc đầu
Mà ngày gặp gỡ thật
còn lâu
Mỏi mòn con mắt chân mây vắng
Ngơ ngẩn nét hoa ngọn gió
sầu
Nhớ bến sông xưa
phà Rạch Liễu
Thương màu lụa thắm khách Tân
Châu
Lần hồi ngó lại phương trời
cũ
Chỉ thấy sương mờ lạnh
cánh âu
Chỉ thấy sương mờ lạnh
cánh âu
Khiến lòng xao xuyến trắng canh
thâu
Chăn dày nệm trải chưa
êm ấm
Sóng lớn thuyền bơi chẳng
dễ dầu
Lãng mạn trời in màu đáy nước
Âm thầm nhộng trả nợ tình
dâu
Tìm nhau lạc bước nơi quê lạ
Dáo dát ai người biết
hỏi đâu.
TÁI NGỘ
Thuở xưa ta hứa đợi
chờ nhau
Rồi bóng hoàng hôn chạm đỉnh đầu
Về lại vườn duyên vàng sắc
lá
Ngoảnh sang bờ dậu quạnh mùa cau
Trách tơ nguyệt lão xe dài mối
Thương nỗi thân tằm luyến
nợ dâu
Nay cánh rèm thưa mình tựa gối
Mà nghe em hát lý qua
cầu.
Doãn Lê (Hội An QN)
BIẾT GỬI VỀ ĐÂU?
Trăng soi lặng lẽ bến giang
đầu
Nâng chén ngâm tràn Hoàng Hạc Lâu
Đêm nhớ mông lung hồn
nguyệt tận
Mùa rơi lãng đãng ý thu sầu
Hương quan tình đã chìm mây nước
Khuê nữ ai còn thấm
giọt châu ?
Khói sóng mịt mùng phương
cố lý
Lạc loài muôn dặm cánh chim âu
Lạc loài muôn dặm cánh chim âu
Cuộc lữ say mưa dãi nắng dầu
Vườn ngọc em xây đời
mộng thắm
Xứ người ta chạnh nỗi đêm
thâu
Thì thôi ngày ấy duyên
bèo nước
Đành thế bây chừ cuộc bể dâu
Mây trắng ngàn năm trôi mãi
mãi
Thi đề nguyệt hạ, gởi
về đâu?
Nguyễn Miên Thượng (Hội
An-QN)
NHẮN VỀ QUÁ KHỨ
*Tặng dĩ vãng
em
Làm sao quên được buổi ban
đầu
Ngọn lửa tình em thấm rất
lâu
Ta cháy triền miên từng
sợi úa
Đàn rung dào dạt mấy cung
sầu
Phải chi ngày ấy trao vòng
ngọc
Để đến bây chừ nhận hạt
châu
Khát vội mật tình hương thục
nữ
Dại lòng quên bẵng chuyện lo âu
Dại lòng quên bẵng chuyện lo
âu
Nên trải hồn phơi ánh
nguyệt thâu
Thôi đã mi cong sầu héo
hắt
Hèn chi mắt biếc nhạt dầu
dầu
Canh tàn ủ lạnh từng lau
lách
Đêm vắng mỏi nhừ cuộc bể
dâu
Mộng tỉnh ngậm ngùi duyên lỡ
vận
Phù vân lồng lộng biết
tìm đâu !
Ái Nghĩa (Hội An-QN)
BẾN CŨ QUAY VỀ
Ngày ấy em xây mộng ước đầu
Ngỡ mùa xuân thắm mãi bền
lâu
Người đi - gió cuốn trăm năm
lạnh
Tình nhớ - thu gieo
vạn ý sầu
Mây phủ hồn đơn, hờn tuổi ngọc
Trăng soi gối lẻ, thấm dòng châu
Vẫn mơ muôn dặm trùng dương
sóng
Bến cũ quay về một
cánh âu
Nhĩ Khuyết - Lê Doãn
Hường (Điện bàn-QN)
1/ TỰ TÌNH
Anh nói với em tự
lúc đầu
Chuyện tình mây nước chẳng bền
lâu
Anh thân cô lữ hoài phiêu
bạt
Em phận hồng nhan chớ lụy
sầu
Luyến tiếc làm hoa nhàu dáng ngọc
Tủi hờn cho gối thấm dòng châu
Ngày qua chửa phải thuyền dừng
bến
Anh vẫn giương buồm , sải cánh
âu
Buồm giương lại sải cánh chim
âu
Anh trải tâm tình suốt
nguyệt thâu
Ngoài mạn lao xao làn sóng
nước
Trong khoang leo lét ngọn đèn
dầu
Tang bồng quảy gánh say sương
gió
Hồ thỉ vung chèo khuấy bể
dâu
Lãng tử ! Em ơi đừng vướng
lụy
Mai ngày mờ mịt biết là đâu
!
2/ TÂM TƯỞNG
( Họa xuôi khổ thơ 1)
Hình ảnh ngây thơ cái
thuở đầu
Còn in kí ức dẫu đà lâu
Hồn nhiên em dệt khung trời biếc
Ngớ ngẩn anh vương giấc mộng
sầu
Giận bướm dùng dằng đau gót
ngọc
Hờn hoa nũng nịu ứa dòng
châu
Cái thời vụng dại ! Hì - vui
nhỉ ?
Tựa sóng xô bờ cợt cánh
âu.
3/ NGAO DU
(Họa ngược khổ thơ 1)
Sắp tới mình bay đến Bắc âu
Cho tường bốn biển với năm châu
Dọc ngang xứ lạ càng
thêm thú
Quanh quẩn quê xưa mãi cũng
sầu
Ngày tháng bóng câu rồi sẽ cạn
Đường trần vó ngựa có bao lâu
Ngao du thưởng ngoạn cho bằng
thích
Ôm túi nằm co...cũng bạc đầu!
Tú Yên (Hội An-QN)
TÌNH MÃI BỀN LÂU
Em giữ tình như buổi
mới đầu
Và còn hẹn hứa đến dài
lâu
Sớm trưa lối mộng không đơn độc
Năm tháng đường duyên chẳng lụy
sầu
Vườn cũ hoa đang khoe sắc
ngọc
Đường xưa trăng vẫn phủ màu châu
Phong ba cho dẫu chưa lường được
Chung bước bên đời “quẳng
gánh âu”
Chung bước bên đời “quẳng
gánh âu”
Cho lòng thanh thản những đêm
thâu
Nghe êm ái tựa làn “ba lý”
Thấy ngọt ngào như điệu
“ví dầu”
Kỷ niệm bềnh bồng theo sóng
nước
Ân tình dào dạt trải ngàn dâu
Em ơi! biển rộng sông dài quá
Nhân thế bao người
đã được đâu.
Tú Yên (Hội An-QN)
VỮNG CƠ ĐỒ
Văn Lang dựng nước thuở ban đầu
Sông núi kiêu hùng tự bấy
lâu
Bắc quốc xâm lăng - mang lắm hận
Anh hùng vị quốc xây Giao
chỉ *
Nhi nữ quên mình đổi
Rí Châu **
Mở rộng sơn hà chung
một mối
Sử vàng muôn thuở vững
kim âu
Sử vàng muôn thuở vững
kim âu
Nguyên, Hán bao lần định tóm
thâu
Tô Định tham tàn - châm lắm
lửa
Thoát Hoan hống hách - đổ thêm
dầu
Gia vong sức nữ bình thiên
hạ
Quốc biến tài trai đảo bể dâu
Thù nước bao phen đều rửa
sạch
Nhắn ai nuôi mộng ! - Dễ gì đâu ?
* Lý Tiến người bản quốc đầu tiên
làm Thứ sử bộ Giao chỉ
** Huyền Trân mở nước lấy 2
châu Ô, Rí
Thùy Hương (Hội An-QN)
VỠ MỘNG ĐẦU
Và thế người xa
vỡ mộng đầu
Duyên chừ ai hẹn chuyện dài
lâu
Thu tàn mấy độ buồn thu biệt
Hạ trắng bao phen khóc
hạ sầu
Xẻ nửa ân tình hoen
lệ ngọc
Chia hai lối mộng gạt dòng châu
Thời gian bụi phủ phai màu
nhớ
Trông ngóng gì, mờ mịt bóng
âu.
Trông ngóng gì, mờ mịt bóng âu
Lòng thôi xao xuyến những đêm
thâu
Chồn chân lữ thứ không
cần biết
Mỏi gối phong sương cũng mặc dầu
Mộng thắm chừng tan theo bọt nước
Tình hồng đã dạt với bèo dâu
Khi yêu chưa hẳn về chung
lối
Dang dở rồi đừng hỏi
tại đâu.
Dương Tấn Hùng (Điện
Bàn-QN)
TÌNH LỠ 1
Xa rồi, luyến tiếc thuở ban
đầu
Nhớ lúc bên nhau dưới nguyệt
lâu
Điệu nhạc du dương say giấc
mộng
Câu thơ huyễn hoặc thỏa cơn
sầu
Phòng loan ngóng đợi hoen canh
điệp
Trướng liễu mong chờ thảm
giọt châu
Biết chẳng bao giờ vui tái
hợp
Mây trời trắng quyện cánh chim
âu.
TÌNH LỠ 2
Mưa nắng không làm nhạt cánh âu
Ngang trời sao sáng mỗi đêm
thâu
Lòng em tưởng mộng hồn bàng bạc
Kẻ sĩ hoài thương phận
dãi dầu
Khắc khoải ghi vào chùm
kí ức
Ngậm ngùi gửi lại cảnh bèo dâu
Sông Chiêm vẫn mãi xuôi dòng chảy
Chút mọn, tình này ai
biết đâu !
Cảnh Thu (Hội An-QN)
TÌNH ĐẦU
Xót tuổi thanh xuân vỡ mộng
đầu
Chuyện tình ngày trước trải qua
lâu
Còn trong ký ức niềm thương
nhớ
Đọng giữa con tim nỗi thảm
sầu
Tưởng lúc cùng nàng sang Thượng
Hải
Nhớ ngày chung lối viếng
Tô Châu
Phụng Loan từ đó chia đôi
ngả
Em lạc về đâu đất Á Âu
Em lạc về đâu đất Á Âu
Để ta trằn trọc suốt đêm thâu
Mong tin bạn dạ cay
như ớt
Xót nỗi niềm tâm nóng tựa dầu
Tìm khắp chốn làng quê
phố thị
Kiếm cùng nơi núi biển rừng dâu
Bốn phương trời biệt vô âm
tín
Năm tháng hoài trông chẳng
thấy đâu.
Lê Văn Ân (Hội
An-QN)
NGỘ
Nhiều khổ nhưng chưa bạc
mái đầu
Khổ nhiều xin được sống cho
lâu
Để ghi giữa dạ bao câu
hận
Mà khắc trong tim một chữ
sầu
Rằng của có nên là cứu
cánh?
Hỏi tình chẳng phải thứ trân châu
!
Sinh ra trên thế là vinh
hạnh
Dù bắc hay nam Á
hoặc Âu !
Dù bắc hay nam Á
hoặc Âu
Kiến văn, nhân nghĩa hãy gồm
thâu!
Chẳng phân cao cả hay hèn
hạ
Bất luận thung dung hoặc dãi dầu!
Tiếc mấy lòng vàng thành nội
cỏ
Sợ gì biển bạc hóa nương
dâu!
Mong về cao khiết mơ thanh
bạch
Ai mắng phàm phu, chẳng trách
đâu!
Đinh Trọng Tuyên (Điện Bàn-QN)
DÒNG KỶ
NIỆM
Hôn nhân hạnh phúc thuở ban đầu
Cứ tưởng duyên tình thắm đượm lâu
Đâu biết ghen tuông càng chuốc
giận
Nào hay cãi vả chỉ thêm sầu
Anh chưa trở lại làng Thanh Phú
Em đã xa rời phố Hải Châu
Từ đó hai phương trời cách biệt
Cồn cào trong dạ nỗi lo âu.
Phương trời cách biệt tận đâu đâu
Viễn xứ ngùi trông cuộc bể dâu
Ai nhớ câu thề nơi Bãi Bụt?
Ai quên lời hứa chỗ Cồn Dầu?
Lá thư thứ nhất ai còn giữ ?
Tấm ảnh đầu tiên ai đã thâu?
Vương vấn từng trang dòng kỷ niệm
Cho lòng vơi bớt nỗi lo âu.
Văn Công Hoàng (Duy Xuyên-QN)
TÌNH NHỚ
Cách nhau còn giữ buổi ban đầu
Tình cũ nhạt nhòa dường đã lâu
Kẻ ở chưa nguôi vương nỗi nhớ
Người đi trắng mộng gợi cơn sầu
Dòng chia thư biệt ngăn Uyên Thúy
Quay gót tình không lại Phố Châu
Dẫu có chia xa lòng nghiệt ngã
Ân tình giữ vẹn ngút niềm âu .
Ân tình giữ vẹn ngút niềm âu
Từng đếm thời gian đếm ý thâu
Mãi hận muôn chiều ôm kỷ niệm
Vẫn chìm đêm tối tiếc khơi dầu
Cành lìa chim mỏi, mùa thay lá
Cây đổ vượn tàn, cảnh biến dâu
Ai tiếc cho ai, ai có tiếc
Đập gương tìm bóng, biết tìm đâu ?
THƠ TÌNH
Tình ta không gọi cuối hay đầu
Lãng mạn - yêu thơ mới sống
lâu
Trắc trở kể chi,
cho mệt não
Trái ngang mặc kệ, khỏi tâm sầu
Mắt buồn, nhớ lắm đôi
viên ngọc
Lòng cảm, thương nhiều mấy giọt
châu
Tình đã vướng rồi, sao dứt
được ?!
Thơ tình lãng mạn
Á sang Âu
Thơ tình lãng mạn
Á sang Âu
Thao thức suy tư canh đã
thâu
Trăng tỏ, ngâm thơ sao
sợ ả ?
Đèn chong, tìm vận ngại chi dầu !
Hồn ươm thơ, cũng
nhờ trăng gió
Tằm nhả tơ, cần
có lá dâu
Mưa nắng dãi dầu ai kể xiết
Thơ - Tình chung sống
có sao đâu ?
Cẩm Chiểu (Hội An-QN)
NỖI NIỀM
Mình biết nhau ngay tự
buổi đầu
Và rồi xa biệt đã
từ lâu
Người về bên ấy lòng
ngăn cách
Ta ở nơi đây
dạ ủ sầu
Xao xuyến ngậm ngùi ôm gối
mộng
Bâng khuâng ray rức ngập dòng
châu
Trăng khuya e ấp soi rèm vắng
Thao thức canh trường vọng tiếng
Âu
Thao thức canh trường vọng tiếng
Âu
Chập chờn giấc ngủ suốt đêm thâu
Anh thương em lắm vì mưa
dãi
Em mến anh nhiều bởi nắng dầu
Vời vợi trăng thanh soi bãi cát
Rì rào gió mát thổi cồn
dâu
Xuôi thuyền cập bến dòng sông cũ
Tìm lại người xưa chẳng
thấy đâu.
Nam Huyên (Điện bàn-QN)
HẸN TƯƠNG PHÙNG
Quen biết bao năm ngỡ
mới đầu
Bên nhau xướng gọa cũng
từ lâu
Sao chàng nỡ để tim đau xót
Và thiếp đành cam
dạ cảm sầu
Bướm sớm còn bay bờ bến Phú*
Chim chiều vẫn lượn cửa
hồ Châu**
Đôi ta chẳng vẹn câu duyên nợ
Đợi kiếp sau liền cánh nhạn-âu
Đợi kiếp sau liền cánh nhạn-âu
Vơi đi luyến tiếc
suốt đêm thâu
Sương mai não nuột sầu mưa dãi
Bóng xế bâng khuâng lụy nắng
sầu
Chớ để u hoài vương suối tóc
Mà đem cảm mến trải nương
dâu
Ngàn xưa tình sử ghi trang
sách
Ta hẹn tương phùng ở chốn đâu ?
Ngô Tấn Chữ (Hội
An-QN)
CUỘC TÌNH XƯA
Gặp lại người xưa tuổi
bạc đầu
Cuộc tình chia cách đã
từ lâu
Để oanh phương bắc ôm hoa tủi
Cho yến trời nam ngậm trái
sầu
Ta dấu tình xưa nơi Phố Hội
Em chôn mộng cũ đất Hòa Châu
Dù cho quảng cách không là mấy
Mà ngỡ như
là Á với Âu.
Nguyễn Tường Hoài (Ninh Hòa NT)
BIỆT LY
Mới gặp như quen
tự thuở nào
Biết rằng tình muộn chẳng dài lâu
Hờn duyên loan phụng đà dang dở
Tủi phận thúy uyên phải
khổ sầu
Nét chữ phai mờ trên
phượng cát
Vầng trăng sáng tỏ bến
Tô châu
Bãi bồi sông lở đời hai ngã
Biền biệt bên trời bóng
“hải âu”
Biền biệt bên trời cánh
hải âu
Biệt ly đêm ấy dưới trăng thâu
Biệt nơi xứ lạ
- câu thương bạn
Biệt chốn trời xa - điệu
ví dầu
Tiếng nhạn bơ vơ xao
bến nước
Giọng quyên khắc khoải động
cồn dâu
Em đi mờ mịt phương trời lạ
Bèo dạt sông hồ ai
biết đâu !
*****
Nguyên văn từ email: tranvantuyen.pbqn@gmail.com
Nguyên văn từ email: tranvantuyen.pbqn@gmail.com
Áo em xanh cõi ta bà,
Trả lờiXóaTâm em vô lượng đóa hoa đại từ...