EM GỘI ĐẦU
Chiều nay chẳng lạnh chút nào đâu
Bởi có em hàng xóm gội đầu
Tóc mướt buông chờ eo thắt đáy
Môi đầy mời gợi trái tim nâu
Trời đông chợt hé ra miền nắng
Rét giá mình co ẩn cõi sầu
Khiến cả trần gian như ấm lại
Xuân chừng ngóng đợi sẵn từ lâu.
Ngọc Châu
Chiều nay chẳng lạnh chút nào đâu
Bởi có em hàng xóm gội đầu
Tóc mướt buông chờ eo thắt đáy
Môi đầy mời gợi trái tim nâu
Trời đông chợt hé ra miền nắng
Rét giá mình co ẩn cõi sầu
Khiến cả trần gian như ấm lại
Xuân chừng ngóng đợi sẵn từ lâu.
Ngọc Châu
Các bài họa:
Tác giả Vũ Nam
HƯƠNG BỒ KẾT
Em vắng xa rồi có thấy đâu
Cỏ thơm bồ kết thuở ban đầu
Quay đi còn giấu hàng mi ướt
Trở lại vẫn buồn cặp mắt nâu
Có phải duyên trời chia cách biệt
Hay là định mệnh phải bi sầu
Tóc mây tha thướt còn vương mãi
Gió nội hương đồng nhớ rất lâu.
VN
&
HƯƠNG BỒ KẾT
Em vắng xa rồi có thấy đâu
Cỏ thơm bồ kết thuở ban đầu
Quay đi còn giấu hàng mi ướt
Trở lại vẫn buồn cặp mắt nâu
Có phải duyên trời chia cách biệt
Hay là định mệnh phải bi sầu
Tóc mây tha thướt còn vương mãi
Gió nội hương đồng nhớ rất lâu.
VN
&
Tác giả Trần Duy Hạnh
VÌ ĐÂU NÊN NỖI !
Kiếp sống tha hương chẳng sướng đâu
Gánh nặng áo cơm khiến bạc đầu
Ra đi từ thủa còn để chỏm
Về già vẫn đóng bộ sồng nâu
Bề ngoài rổn rảng luôn cười nói
Mà trong quặn thắt những nỗi sầu
Ôi vì đa thê nhiều con cháu
Dẫu cho cảnh báo đã từ lâu ./.
THẤY EM
Xao xuyến lòng anh dễ quên đâu
Cái buổi chợt thấy em gội đầu
Thoang thoảng hương bay làn tóc xõa
Thấm ướt áo em một khoảng sầu
Sức Xuân căng đầy eo lưng nhỏ
Xua tan giá lạnh những đông sầu
Nghiêng mình đón nắng một ngày mới
Vương vấn dáng em mãi dài lâu ./.
TDH
&
Tác giả Ngọc Tình
LÁ THƠM
Trưa rồi trời ấm bạn đi đâu?
Mình hái lá thơm để xả đầu!
Nàng đến mượt mà, hoa bưởi trắng
Chàng nhìn tha thiết, mắt ai nâu
Thương sao suối tóc ru niềm ước
Nhớ quá rèm mi xóa nỗi sầu
Hé nụ đào phai mong tết lắm
Đợi về bên ấy, dạ chờ lâu.
Tây Ninh 1-11-2012
NT
&
Tác giả Từ Đức Khoát
Tác giả Từ Đức Khoát
Cứ tưởng người tình ? Có phải đâu!
Tựa như thiếu nữ đến lần đầu
Mắt xanh biêng biếc thon eo đáy
Môi đỏ hồng hồng gọn nét nâu
Chớm lạnh, khăn vàng phô nắng ấm
Hanh hao,yếm bạc lộ mây sầu
Si tình chỉ ước người trong mộng
Thu đấy… đừng mong, chẳng được lâu!
02-11-12
TĐK
Tác giả Hoa Hồng
GỘI ĐẦU BÊN SUỐI
Dòng sông lờ lững chảy về đâu
Yếm thắm em tôi cúi gội đầu
Thả tóc mượt mà làn nước biếc
Nghiêng mình thon thả mắt huyền nâu
Vô tình bóng nắng hoà sương sớm
Hữu ý thơ xuân ngậm trái sầu
Có biết hay không thời tuổi trẻ
Người trai đắm đuối nhớ dài lâu.
HH
&
Tác giả Võ Trọng Hiếu
NÀNG TIÊN CÁ
Lam Giang tuôn chảy tận xa đâu
Sáng sớm em ra tắm chải đầu
Mái tóc mượt trôi dòng nước biếc
Làn da trắng nổi phù sa nâu
Vô tư khoát nước, đầy vui sướng
Nhí nhảnh lội sông, nỏ hận sầu
Em đã hóa nàng tiên cá đấy
Làm anh ngơ ngẩn ngắm từ lâu.
VTH
&
Tác giả Đặng Quang Long
TÂM GỘI
Mới chớm đông về đã lạnh đâu
Mà sương giăng trắng nhuộm ngang đầu
Buồn chân mỏi mệt trời buông gió
Ánh mắt lu mờ bóng ngả nâu
Vẫn gọi tình ơi còn yểu điệu
Càng kêu bạn hỡi chớ âu sầu
Nhìn xa mãi tít chân trời rộng
Cõi ấy mơ hồ... mãi rất lâu.
02-11-2012
ĐQL
Mới chớm đông về đã lạnh đâu
Mà sương giăng trắng nhuộm ngang đầu
Buồn chân mỏi mệt trời buông gió
Ánh mắt lu mờ bóng ngả nâu
Vẫn gọi tình ơi còn yểu điệu
Càng kêu bạn hỡi chớ âu sầu
Nhìn xa mãi tít chân trời rộng
Cõi ấy mơ hồ... mãi rất lâu.
02-11-2012
ĐQL
&
Tác giả Minh Tâm
Tác giả Minh Tâm
HẠ BUỒN
Mây trôi hờ hững biết về đâu?
Gội tóc, hàng dương đứng cúi đầu.
Trời nhuộm nắng chiều pha sắc tím,
Nước in bóng núi hiện màu nâu.
Gió trêu đùa lá khô dòng nhựa,
Ve tủi hờn chi trổi giọng sầu ?
Se thắt niềm riêng mềm cánh phượng,
Trường xưa vào hạ nhớ thương lâu.
MT
Mây trôi hờ hững biết về đâu?
Gội tóc, hàng dương đứng cúi đầu.
Trời nhuộm nắng chiều pha sắc tím,
Nước in bóng núi hiện màu nâu.
Gió trêu đùa lá khô dòng nhựa,
Ve tủi hờn chi trổi giọng sầu ?
Se thắt niềm riêng mềm cánh phượng,
Trường xưa vào hạ nhớ thương lâu.
MT
&
Tác giả Công Đoàn
NHỚ TÓC NÂU
Sông trong nước biếc chảy về đâu
Bến mộc thuở xưa em gội đầu
Mùi xả lá bòng hương phảng phất
Đồng quê áo lụa tóc đen nâu
Lẽ nào cách biệt, trời xui khiến
Chẳng phải riêng ta tự chuốc sầu
Nông nổi một thời- đời luyến tiếc
Thoảng thơm góc khuất vẫn dài lâu.
CĐ (Hải Phòng)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét