Xướng:
KHUYẾN HỌC
Dù ở nơi đâu phải thiệt thà
Đừng theo lối sống quá xa hoa
Bền tâm đua bạn không lùi bước
Quyết chí học thầy để vượt qua
Hoạn lộ ngôi sang đền nghĩa mẹ
Vân trình vị hiển đáp công cha
Ngày mai tiến cử đường khoa bảng
Bái tổ vinh quy rạng nghiệp nhà
TRẦN NGỘ
Họa 1:
"THẬT" VỚI
"THÀ"
Muốn họa cho bui kẹt chữ thà
Giải hoài chẳng thoát mắt thêm
hoa
Ưa đua vài đoạn tài khôn vượt
Thích học đôi điều mánh khó qua
Giá tuổi còn thơ đem hỏi mẹ
Hay thời đang trẻ đến nhờ cha
Lặp từ những ngại người chê
"hạ"
Tử vận lâu nay chết mấy nhà !?
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG
(ĐÀ NẴNG)
Họa 2 (họa lại):
CHẲNG THÀ
Nghĩ phận tôi đây thôi chẳng thà
Về vườn trồng lúa với chăm hoa
So ra ngày trước nghèo đang vượt
Đọ lại bây giờ khổ đã qua
Nhìn thấy cơ ngơi lòng nhớ mẹ
Trông chừng sự nghiệp dạ thương
cha
Suốt đời mong muốn cho con cái
Aó ấm cơm no đẹp cửa nhà
TRẦN NGỘ
Bài xướng:
ĐƯA KHÁCH
Xướng họa thơ Đường thật đả bui
Cụ Đăng Đà Nẵng tán nghe bùi
Câu ba cay tựa mùi gừng nướng
Liền bốn ngọt như vị mía lùi
Thương kẻ chăn đơn thân gió dập
Mến người gối chiếc phận mưa vùi
Lòng từ không đáy thầm đưa khách
Thuyền đã xuôi buồm chớ thụt lui.
Trần Ngộ - Lâm Đồng
Bài họa:
CỤ ĐÀNH LUI
Thơ Đường xướng họa cốt mua bui
Tẩy bớt chua cay tạo ngọt bùi
Gừng nướng tiêu cương hàn khí
giải
Mía lau trừ hỏa nhiệt can lùi
Chăn đơn rụt cẳng tròn đêm ngáy
Gối chiếc chêm tay suốt sáng vùi
Cũng bởi lòng từ nên ý chối
Nhiều nơi giục tới cụ đành lui.
Phương Ngữ - Trương Đình Đăng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét