MỘNG CẦU
Mới đó mà nay đã bạc đầu
Mai này già bệnh nữa còn đâu
Ba mươi năm lẻ đời thương hải
Sáu chục tuổi tròn kiếp bể dâu
Trôi dạt thân bèo bờ suối cạn
Nổi chìm phận bọt bến sông sâu
Bao giờ về với miền quê mẹ
Vui thú điền viên thỏa mộng cầu
TRẦN NGỘ
(LÂM ĐỒNG)
Họa 1:
TRÒ ĐỜI
Thời gian không cuối cũng không
đầu
Nào biết điểm dừng tụ ở đâu
Đó sáu mươi dư còn nhả kén
Đây ngoài tám chục hết chăm dâu
Cờ chưa mãn cuộc bàn cao thấp
Sông đợi đo sào luận cạn sâu
Cơm áo xoay vần cơn bĩ thái
Điền viên quê mẹ chỉ mong cầu.
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG
(ĐÀ NẴNG)
Họa 2:
HIẾU THƯƠNG
Ngẫm giọt thời gian gội trắng đầu
Hơn thua được mất có gì đâu?
Rõ đời bồi lỡ như sông nước
Biết phận thăng trầm tợ bãi
dâu
Chẳng những dặn lòng câu nghĩa cả
Mà còn răn dạ chữ tình sâu
Hiểu thương tha thứ cùng chung
sống
Hạnh phúc là đây khỏi khẩn cầu
LÊ ĐĂNG MÀNH
(QUẢNG TRỊ)
Họa 3:
VÔ TRƯỚC
Ngày tháng vô tư nhuộm trắng đầu
Nhìn đời thương hải hóa nương dâu
Trẻ trung phiêu bạt trời mơ ước
Già lão nhàn cư đất vọng cầu
Tính trực xa phường ưa nịnh - hót
(*)
Lòng nhu lánh kẻ thích hiểm –
kiêu (**)
Hiện tiền thanh thản tâm vô trước
Trăm tuổi lo gì sẽ đến đâu
Lê Văn
Thanh
ĐT: 01696
088 466
(*) Nịnh bọ, ton hót
(**) Sâu hiểm, kiêu căng
Trả lờiXóaDặm hồng đã mõi vó câu xa .
Trời mây xanh ngắt cỏi bao la
Thoắt đó mà nay tuổi đã già.
Tóc bạc chưa tròn câu chuyện cũ,
Dặm hồng đã mõi vó câu xa .
Nước non nghĩa nặng lời son sắt ,
Bè bạn tình thâm ý đậm đà .
Rượu một bầu,thơ trăng một túi,
Cùng vui xướng họa để ngâm nga .
[trich QUE HUONG va TINH BAN vophubong]
Chao cac ban ...chuc an lanh ,vui ve...