Như Thị,Phan Tự Trí,Trần Lệ Khánh,Nguyễn Huy Khôi
HẠ CHIỀU
“Lộc lư ngũ bộ - Ngũ độ thanh”
Vẫn mộng chia lìa khỏi chốn đây
U hoài lệ rót đẫm
trời tây
Đìu hiu bóng trượt
quăng rời rã
Quạnh quẽ thân
trườn bỏ lắt lay
Những thấy sương
dầm lay cổ độ
Nên nhìn nguyệt
tẩm thức bồng lai
Còn trong kỷ niệm
thời thơ ấu
Buổi ấy chiều đi
giữa đọa đày
Đau triền hạ cháy
lỡ vòng tay
Vẫn mộng chia lìa khỏi chốn đây
Lặng lẽ bên bờ
ai nỏ biết
Âm thầm giữa bến
kẻ nào hay
Về nơi nẻo cũ hong
tình ấy
Đến ngõ nhà xưa
tẩm phận này
Phảng phất mùi
hương cào não nuột
Bên chiều tóc đã
nhuộm màu mây
Lửa phượng phơi hè
cũng ngất ngây
Tìm nhau rã rượi
đến hao gầy
Không chờ gặp gỡ
dìm nơi ấy
Vẫn mộng chia lìa khỏi chốn đây
Ở giữa miền an mầm
chẳng diệt
Về bên cõi lạc sắc
nào phai
Cầm tay hiện hữu
ngừng đau đớn
Mở ngõ bây giờ dịu
quắt quay*
Thôi tìm dấu bụi
giữa trần ai
Giục giã còn đeo
mỏi gót hài
Nhẫn nại vô cầu
như thảo trúc
Thanh cần bất
nhiễm tợ tùng mai
Còn mong trú ngụ cầm không chỗ
Vẫn mộng chia lìa khỏi chốn đây
Rõ đến - là đi ,nào
trở ngại
Tình thương mọc
mãi nẻo lưu đày
Vạn thuở theo
chiều những phiến mây
Về che giọt nắng
tiễn đưa ngày
Bờ tre rộn rã
chim tìm tổ
Bến bãi đìu hiu
vạc gọi bầy
Cuốc mảnh tang bồng
chưa gặp gỡ
Đèo toa lữ thứ đợi
sum vầy
Vô thường bất miễn
người đau khổ
Vẫn mộng chia lìa khỏi chốn đây
Như Thị
*Hiện pháp lạc trú
BÀI HỌA
PHẬN DUYÊN THIÊN PHÚ
“Lộc lư ngũ bộ - Ngũ độ thanh”
Trên đường khổ hạnh rứa là đây
Lặng ngóng hang
còng bãi biển tây
Mỗi bước chân chồn
như mệt lả
Từng đêm trí mỏi
đã cuồng lay
Thương rồi chẳng
nhẽ hồi cam tận
Giận lắm dào ôi
bữa khổ lai
Lữ thứ hoài mong
ngày trở lại
Hằng đêm nức nở
phận lưu đày
Nặng túi đeo
bòng những mỏi tay
Trên đường khổ hạnh rứa là đây
Hương tình đã rực
ai nào thấy
Lửa nghĩa đang rền
bậu có hay
Vẫn ước thôi miền
vơ vẩn nọ
Hoài mong hết
cõi hẩm hiu này
Sương mờ một dải
quàng thê thiết
Đã nhuộm hôn
hoàng tủi bóng mây
Bên trời ảo vọng
chút tình ngây
Đã thử vì sao mới
rạc gầy
Giữa chốn phù
dung là vậy hử
Trên đường khổ hạnh rứa là đây
Đau buồn nếm trải
tình chua ngọt
Mệt mỏi xem chừng
nghĩa thắm phai
Ngọn gió trên
ngàn lơ đãng hỏi:
Bao giờ vũ trụ hết
hồi quay?
Bảy sợi tơ lòng
trói những ai
Mà sao cát bụi tủi
rêu hài
Vườn xưa quạnh
quẽ vương làn sáo
Lối cũ âm thầm rủ
ngọn mai
Giữa buổi trầm
ngôn chừng rạng tỏ
Trên đường khổ hạnh rứa là đây
Vi thiền , thẳng
bước đừng xoay lại
Kẻo lỡ vào trong
chốn biệt đày
Trăng vàng lẫn bạc
vén màn mây
Lọt mảnh mành
che những tháng ngày
Mãi ủi đồng xa
mèn vắng bạn
Hoài ăn đất lạ
trũi vui bầy
Xanh bờ đã mát
làn mưa gội
Đỏ bãi càng tươi
đợt nắng vầy
Bởi phận duyên
lành thiên đã phú
Trên đường khổ hạnh rứa là đây.
Phan Tự Trí
QUÊ NGOẠI TÔI YÊU !
“Lộc lư ngũ bộ--ngũ độ thanh”
Tình Quê thắm nghĩa ở làng đây
Đẹp những chiều
dâng ngả bóng tây
Điểu hót
cành cao truyền rộn rã
Mây cầm lọn
gió cảm vờn lay
Kình chuông
gióng giả hồi chiêu mộ
Cửa phật tươi cười
khách vãng lai
Trẻ vẫn chào
thu ngày nguyệt sáng
Quay vòng ca múa
giữa mâm đầy
2
Gặt lúa đang
mùa chẳng rã tay.
Tình quê thắm nghĩa ở làng đây
Păng! pằng! tiếng
đập tràn âm hưởng
Lặng lẽ vàng
rơi chảy mấy hay
Đẩy nặng xe
về nam giỡn đó
Cào rơm trải rạ
nữ vui này.
Hoàng hôn tề tựu
bày mâm chén.
Nhạc trỗi mời
trăng vén cửa mây
3
Màu hoa gạo đỏ đắm
hồn ngây.
Khẽ vẳng vườn
xa tiếng quốc gầy
Nghĩa xóm mầm
ươm vào mọi ngả.
Tình quê thắm nghĩa ở làng đây
Soi đèn bạn hữu
tình luôn thắm.
Dụi lửa bà con
nghĩa khó phai.
Gặp buổi cơ hàn
mong giúp đỡ.
Giàn chung- bí quả
mặt nào quay.
4
Giữa cảnh làng
thôn kết bạn ai..?
Bình minh nhẹ
gót đẫm sen hài.
Vầng dương hiện
hữu chào hoa cỏ.
Mảnh gió vô hình
gọi liễu mai
Nhạn ruổi khung
trời theo gió mãi
Tình quê thắm mghiã ở làng đây,
Bông vàng rực
rỡ vườn rau cải.
Một sớm nhàn du
đã đủ đầy.
5
Gương hằng lẩn
khuất giữa ngàn mây.
Sẫm tím
hoàng hôn điểm cạn ngày.
Cục tác gà
kêu giành giữ ổ.
Rền vang hạc
réo để thu bầy
Bồ câu xoãi cánh
chưa vào tổ.
Vịt cỏ đàn chia ngãng
kết vầy.
Núi rộng sông
dài thôn xóm hiểu
Tình quê thắm nghĩa ở làng đây !
Trần Lệ Khánh--17-5-2017
KỶ NIỆM
" Lộc lư ngũ bộ - ngũ độ thanh"
ĐẰM BAO KỶ NIỆM VẪN CÒN ĐÂY
Chẳng mộng giầu
sang... või xứ Tây?
Lãng xẹt hương
thừa loang bóng lẻ
Đìu hiu khói loảng
nhạt chiều lay!
Thân hèn dẫu chẳng
nguôi sầu tận
Phận mỏng đành
thôi nhãng tái lai?
Lửa nhẹm hoang
tàn đau cõi tạm
Thương người khuất
nẻo đận lưu đày!
Loạn thế,...khôn
lường đẫn trở tay
ĐẰM BAO KỶ NIỆM VẪN CÒN ĐÂY.
Trần phô kẻ ngụ
nào ai thấu,
Viễn bặt người
đi chẳng đứa hay?
Vật vã xương dần
tan phước ảo
Sầu thương lệ vuốt
tẩm duyên này!
Đau lòng nát dạ
lòa nhân ảnh
Ảo não buồn
vương bạc tóc mây!
Vờ phô sắc diện
vẻ còn ngây
Dẫu chẳng cầu
sang...đợ xác gầy?
Thiệt chút mơ
mòng chưa mãn thỏa
ĐẰM BAO KỶ NIỆM VẪN CÒN ĐÂY.
Tình sâu Quốc Thể
càng thâm hậu
Nghĩa nặng Tông
Nòi hẳn khó phai?!
Thế sự nhân tình
sa bể nhũng
Càn khôn rích dịch
đảo chiều quay?!
Đã chạnh mùa
đi...lạc bóng ai,
Đường xưa vẫn vậy,..nhẫu
chân hài
Sương lầy...nọ
quản thân tùng bách
Bão Giập...khôn
lòa vẻ trúc mai!?
Mãn thịnh hồi
sinh mùa trẩy trái
ĐẰM BAO KỶ NIỆM VẪN CÒN ĐÂY.
Cành treo mọng
quả tràn hương ngát
Vá lại lành
da...bõ khổ đầy!
Đường xuân dệt
thảm nối cầu mây
Nắng tãi hừng
Đông tỏa rạng ngày
Nhụy thắm hương
nồng thơm thậm tỏa
Đài tươi cánh rộ
sắc phô bầy.
Tương phùng xướng
họa tình xôm xả
Hợp phố đoàn
viên nghĩa tỏ vầy!
Bĩ cực qua rồi
tâm tỉnh thức
ĐẰM BAO KỶ NIỆM VẪN CÒN ĐÂY.
Bắc Hà20-5-2017-
NGUYỄN HUY KHÔI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét