XƯỚNG:
GIẬT
MÌNH
(Kính tặng Chị
Vinh, Hà Nội)
Đêm về trăn trở mãi vần BUÔNG
Lất phất mưa giăng mấy giọt buồn
Vẫn muốn sóng đời thường gợn nhẹ
Chẳng mong cuộc sống lắm quay cuồng
Trầm ngâm vài ý chung trà đắng,
Lặng lẽ đôi từ cốc rươụ suông.
Nhân thế sân si đâu bến giác
Giật mình cổ tự vọng hồi chuông.
Bình Định, đêm
02-4-2017
Võ Tấn
Hùng
HỌA:
GỬI BÁC TẤN
HÙNG
"Giật mình"?...há bởi bác chưa BUÔNG
Buông được, nhẹ tênh mọi khổ buồn...
Buông lúc gặp phường gian đạo tặc,
Buông khi vấp kẻ loạn tâm cuồng!?...
Tri ngộ cố nhân,... dù tửu nhạt,
Kết giao bằng hữu,... dẫu trà suông.
Nhàn lãm, kê trăng làm gối, thảnh
Chùa xa thậm niệm lắng hồn chuông!
Bắc Hà, 24-5-2017
Nguyễn
Huy Khôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét