XƯỚNG:
GIẬT
MÌNH
(Kính tặng Chị
Vinh, Hà Nội)
Đêm về trăn trở mãi vần BUÔNG
Lất phất mưa giăng mấy giọt buồn
Vẫn muốn sóng đời thường gợn nhẹ
Chẳng mong cuộc sống lắm quay cuồng
Trầm ngâm vài ý chung trà đắng,
Lặng lẽ đôi từ cốc rươụ suông.
Nhân thế sân si đâu bến giác
Giật mình cổ tự vọng hồi chuông.
Bình Định,
đêm 02-4-2017
Võ Tấn
Hùng
HOẠ:
BUÔNG XẢ
Thao thức canh dài há dễ BUÔNG!
Bâng khuâng tự hỏi cớ sao buồn?
Gầy gò tuổi hạc hồn tê tái
Ngắn ngủi thời gian dạ cuống cuồng
Xem bã vinh hoa dường gió nhẹ
So màng danh lợi tựa trăng suông
Ta bà cõi tạm bây chừ tỏ
Bỗng chợt bên chùa gióng tiếng chuông.
Như Thu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét