VỠ TIẾNG CƯỜI
Tặng Mặc Vị Nhân.
Như
vẫn là đời thơ… vậy thôi
Tóc sương, giờ đã điểm
sương rồi !
Đá trơ tràng mộng – vàng
xuân muộn
Đàn nĩ non lời – tím giọt
trôi.
Nát lệ - hồn trăng chìm
đáy cốc
Sầu mây – quán khách vút
lưng trời.
Tương tư vần điệu trong
chiều vắng,
Ngồi lại cùng nhau vỡ
tiếng cười…
1989.
CHÉN RƯỢU CHIA TAY
Hãy uống cùng ta cốc nữa thôi
Mai đây mỗi đứa một nơi
rồi !
Đàn buông gát lạnh hương
sầu đọng
Hạ đốt đêm gầy giấc mộng
trôi.
Thả trắng hồn thơ theo
khói thuốc
Ru vàng sóng bụi trải
chân trời.
Trăng chùng đỉnh gió bình
khô rượu,
Chếch choáng chia tay ngất ngưỡng cuời.
1989
Mặc
Vị Nhân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét