BÀI XƯỚNG
TỰ SỰ
TỰ SỰ
Thế sự phù trầm thoảng bóng vân
Đêm tìm ánh sáng lụy thiêu thân
Tù mù những tưởng chân như cảnh
Lóe tóe nào hay ảo hóa xuân
Mòn kiếp khổ tu chưa hết ngợm
Cạn đời nan dưỡng chửa thành nhân
Làm người đã khó cho riêng phận
Thêm nghĩa tình chung với cuộc trần !
Lý Đức Quỳnh_Đồng Nai
BÀI HỌA
TỰ SỰ
Phù du nhẹ lướt với thanh vân
Có dễ con người đến mấy thân (*)
Mà ước cho tan cay đắng phận
Rồi mơ đển vỡ ngậm ngùi xuân
Chi bằng thơ phú thêm tri kỷ
Mới phải gươm đàn biệt cố nhân
Dẫu khó tâm thành nên chí vững
Vinh hoa cho bõ đận phong trần. (**)
Phan Tự Trí Đồng Nai
(*) Một người dễ có mấy thân ( Truyện Kiều – Nguyễn
Du, câu số 1005)
(**) Vinh hoa bõ lúc phong trần ( Truyện Kiều – Nguyễn
Du, câu số 2287)
TÂM SỰ
Thăng trầm thế cuộc tựa phong vân
Thấu tỏ vô minh khiến khổ thân
Vạn pháp chân như đồng nhất thể
Muôn loài sắc tướng biến thành xuân
Tâm bình chẳng ngại mờ chân tánh
Trí tịnh nào lo thiếu thiện nhân
Mạt pháp tới kỳ - đâu biệt nghiệp
Mà chung kiếp nạn cõi dương trần./.
Hồ Trọng Trí
BÌNH THƯỜNG NHƯ THỊ !
Chẳng chờ khế hội tợ long vân
Nên quán vô thường cận sắc Thân
Vô đạo lừa người đòi cải dáng
Bất minh bẩy vật muốn hoàn
xuân
Khoa trương độ lượng in hàng
trí
Khoác lác tinh thần giống bậc
nhân
Hãy sống bình thường như thị
hiện
Đến đi không ngại giữa hồng
trần
Lê Đăng Mành
LỜI PHẬT DẠY
Đời người nào khác áng phù vân
Tứ đại * kết thành giả hợp thân
Sinh tử in tuồng cơn gió thoảng
Mất còn vốn tựa bóng mưa xuân
Năng tu đâu khó về đường Bụt
Chăm học dễ bề tới nẻo nhân
Phật dạy trong lòng ưa mát mẻ
Thì mau giảm bớt lửa hồng trần
Trần Ngộ
NGHĨA TÌNH TRỌN VẸN
Chức quyền bổng lộc bóng phù vân
Hãy bỏ qua thôi chớ bận thân
Tư tưởng hanh thông luôn thoải mái
Tâm hồn nhàn nhã mãi thanh xuân
Rèn tu phẩm chất tâm hiền thảo
Phấn đấu lòng thành dạ hiếu nhân
Mặc kệ thế gian dù biến đổi
Nghĩa tình trọn vẹn chốn dương trần
Hồ Hắc Hải
CHUYỆN RIÊNG
Cảnh
sống tối xầm những vẩn vân
Lang
thang mò mẫm khắp dương trần.
Theo
binh cũng bởi khôn tìm nghiệp
Thành
cán đâu ngờ vẫn nhọc thân.
Ơn
chúa giúp cho no cái bụng
Nhờ
đời hiểu được rõ từ nhân.
Thoát
thời bĩ cực vui cùng trẻ
Tóc
điểm mờ sương đón chúa Xuân.
Trần Như Tùng
MẶC …
Kiếp sống đời người tợ áng vân
Nghèo hèn khốn khó
chẳng than thân
Thong dong cùng bậu
dù muôn nẻo
Tự tại bên lòng dẫu
mấy xuân!
Tâm thiện dạt dào vì
tích đức
Quả lành tươi tốt bởi
gieo nhân
Gánh cơn phiền não
nương theo gió
Mặc gót chân ta lắm
bụi trần!
Như Thu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét