VÔ NGẠI !
THƠ MỜI HỌA
CÒN THỞ NGỬA VAY
SƯƠNG MẶT ĐẤT
TẮT HƠI CÚI TRẢ GIÓ
GẦM TRỜI!
Tung Hoành Trục Khoán
CÒN nhiều hoa cỏ cứ đùa chơi
THỞ mượn hư không với cuộc đời
NGỬA bớt sầu bi cho nhẹ bạn
VAY thêm hoan hỷ để êm người
SƯƠNG phơi sóng sánh màu thanh
đạm
MẶT giấu hao gầy sắc nhuận
tươi
ĐẤT dẫu đổi thay lòng chẳng
ngại
TẮT HƠI CÚI TRẢ GIÓ
GẦM TRỜI
Lê Đăng Mành
CÁC BÀI
HỌA
1-HỮU DUYÊN
Dù chưa vàng
đá thề non nước
Cũng đủ sắt
son mộng đất trời
Tung Hoành Trục Khoán
DÙ đó nỡ đành bỏ cuộc chơi
CHƯA say sao đã nhạt men đời
VÀNG phai mấy độ ôm tròn kiếp
ĐÁ nát bao phen gửi lại người
THỀ cũ đà hoen màu huyễn ảo
NON xanh há thẹn nắng hồng tươi
NƯỚC trôi dẫu chẳng mong về biển
CŨNG ĐỦ SẮT SON MỘNG ĐẤT TRỜI
Nguyễn Gia
Khanh
2-NHƯ XUÂN
Tung Hoành Trục Khoán
ĐÃ BAO SƯƠNG GIÓ TÌNH NHÂN THẾ
VẪN MỘT LÒNG XUÂN VỚI ĐẤT TRỜI.
ĐÃ
trót theo cùng giấc mộng chơi
BAO
phen xuôi ngược chốn cung đời.
SƯƠNG mờ nhân ảnh buông tay chợ
GIÓ bạt thềm mây chạnh kiếp người.
TÌNH có ươm mầm lên sắc thắm
NHÂN không bòn đức nhạt son tươi.
THẾ nên trong cõi trần gian ấy,
VẪN MỘT LÒNG XUÂN VỚI ĐẤT TRỜI.
New Orleans, 25.4.2015.
Mặc Phương Tử
3-AN NHIÊN TỰ TẠI
Tung Hoành Trục Khoán
CÒN làn thu nguyệt mãi choàng chơi
THỞ đượm miên man vọng khúc đời
NGỬA cánh thơ lòng ngan ngát sợi
VAY cung phím mộng thiết tha người
SƯƠNG chầm nẻo ái hồn mơn rượi
MẶT áp hoa triền dạ duỗi tươi
ĐẤT cũng hoan tình lâng tuổi mới
TẮT HƠI CÚI TRẢ GIÓ GẦM TRỜI!
Diệp Kiếm Anh
4-PHẬN CÒ
4-PHẬN CÒ
THÂN CÒ LẶN LỘI BỜ AO MÃI
GIẢI YẾM ĐÀO GIĂNG CÓ THẤU TRỜI?
Tung Hoành Trục Khoán
THÂN gầy phận mỏng dám nào chơi
CÒ lại luôn mơ mộng đổi đời
LẶN biển từng nghe e rợn gáy
LỘI sông đã trải cũng ghê người
BỜ quen sải cánh tìm nơi đẹp
AO lạ vươn mình kiếm chốn tươi
MÃI còn dang dở thôi đành hỏi:
GIẢI YẾM ĐÀO GIĂNG CÓ THẤU TRỜI?
Phan Tự Trí
5-KIẾP NHÂN SINH
(hoạ bốn vần)
CHƯA nếm trải mùi...tiếp cuộc chơi
TRÒN bao niên kỷ giữa trường đời
THÂN ta khó gặp - tuỳ thai xứ
PHẬN số khôn sinh - được mạng người
TRẦN thế đão điên - nhân đức cạn
GIAN manh xã hội - nghĩa tình vơi
CẢNH Tây phương Phật tâm đang hướng
CŨNG ĐỦ NHÂN DUYÊN VỚI ĐẤT TRỜI
Hồ Trọng Trí
6-MỘNG CHƠI
BẠN XƯA CHỪ BỎ ĐI ĐÂU VẮNG
ĐỂ MỘT MÌNH TA SỐNG CUỐI TRỜI
BẠN đã xa rồi tiếc mộng chơi
XƯA nay mến đạo lại yêu đời
CHỪ đây ngõ hạnh buồn cô lẻ
BỎ mặc vườn thơ thiếu bóng người
ĐI mãi tình xưa đành héo nhạt
ĐÂU còn nghĩa cũ đậm nồng tươi
VẮNG em ngày tháng ai tâm sự
ĐỂ một mình ta sống cuối trời
Trần Ngộ
7-Y ĐỀ
CÒN cơm
còn áo vãn còn chơi
THỞ
hít buồn vui của cuộc đời.
NGỬA
phận bút nghiên xa tránh quỷ
VAY hồn
sông núi thuận nuôi người.
SƯƠNG buông
hôm sớm dù gây lạnh
MẶT
suốt tháng ngày vẫn giữ tươi
ĐẤT
bảo yên tâm mà . . . thế . . .thế . . .
TẮT HƠI CÚI TRẢ GIÓ GẦM
TRỜI !
Trần Như Tùng
8-Ế THƠ Thơ văn chữ nghĩa dương trần ế
Ta sẽ lại lên gặp lão Trời
THƠ Đường thử hỏi mấy người chơi
VĂN phú càng thêm chán mớ đời
CHỮ tín bây giờ đâu chốn giữ
NGHĨA nhân từ độ khối vùng lơi
DƯƠNG gian dưỡng mẹ lo hơn thiệt
TRẦN thể thờ cha tính lỗ lời
Ế mãi thế này e hẳn đói
TA sẽ lại lên gặp lão trời
Huy Vụ
9-THỎA LÒNG
Cõi trần hạnh phúc thân tâm thỏa
Gửi mối lo âu phó mệnh trời.
CÕI tạm ta bà mải miết chơi!
TRẦN gian nặng gánh gát bên đời
HẠNH lành ươm hạt từ muôn kiếp
PHÚC rộng trao tay đến mọi người
THÂN hỷ trở về thăm chốn cũ
TÂM an trò chuyện nhấp chè tươi
THỎA niềm mơ ước thôi phiền não
GỬI MỐI LO ÂU PHÓ MỆNH TRỜI.
Như Thu
10-VẮT NGANG TRỜI
ƯỚC VỌNG HÃY CÒN VƯƠN QUÁ NÚI
MƠ MÀNG CAO VÚT VẮT NGANG TRỜI
ƯỚC ao thật đẹp một sân chơi
VỌNG tưởng chiều xuân trải mộng đời
HÃY để tâm can vào nghĩa khí
CÒN vương thân thế đến con người
VƯƠN xa tầm mắt nhìn bao quát
QUÁ rộng tấm lòng thấy sáng tươi
NÚI lở non mòn chân chẳng mỏi
MƠ MÀNG CAO VÚT VẮT NGANG TRỜI
Lê Viên Ngọc
ƯỚC VỌNG HÃY CÒN VƯƠN QUÁ NÚI
MƠ MÀNG CAO VÚT VẮT NGANG TRỜI
ƯỚC ao thật đẹp một sân chơi
VỌNG tưởng chiều xuân trải mộng đời
HÃY để tâm can vào nghĩa khí
CÒN vương thân thế đến con người
VƯƠN xa tầm mắt nhìn bao quát
QUÁ rộng tấm lòng thấy sáng tươi
NÚI lở non mòn chân chẳng mỏi
MƠ MÀNG CAO VÚT VẮT NGANG TRỜI
Lê Viên Ngọc
RẤT TUYỆT
Trả lờiXóa