Tác giả Trương Văn Luỹ
XƯỚNG:
NỊNH BỢ…
Sừng sững bao phen với nắng hồng.
Người qua kẻ lại cứ nhìn trông
Tay chân đủ bộ xem thì đúng
Miệng lưỡi đàng hoàng thấy lại không
Cáo mượn oai hùm rung dạ thú
Gà mua mảnh khỉ nhát chim đồng
Trớ trêu ông tạo - con loài vật
Ôi cảnh nịnh thần - lắm bất công!
Trương Văn Lũy
HOẠ:
Bài 1:
CHỦ NHÂN ÔNG
Được việc làm đời thỏa mộng hồng
Bà con ngưởng mộ bỏ lòng trông
Được việc làm đời thỏa mộng hồng
Bà con ngưởng mộ bỏ lòng trông
Lương tiền xót ruột gây nên được
Lao động mòn thân dễ trả không
Cấp chủ tác oai còn bức hiếp
Nhân viên lép vế chịu bao đồng
Chừng nào ba chữ vì dân có
Trong luật nước nhà mới đúng công.
Hải Rừng
01/4/2015
Lao động mòn thân dễ trả không
Cấp chủ tác oai còn bức hiếp
Nhân viên lép vế chịu bao đồng
Chừng nào ba chữ vì dân có
Trong luật nước nhà mới đúng công.
Hải Rừng
01/4/2015
Bài 2:
CẬY QUYỀN THẾ
Đừng nghĩ cùng chung giống Lạc Hồng
Chớ tin quen biết để nhờ trông
Phong bao đầy đặn -lương liền có
Miệng lưỡi hay ho - việc vẫn không
Thuở trước ông cha mê tước lộc
Thời nay con cháu hám hơi đồng
Nghìn năm nô lệ thành quen thói
Quan chức dốt làm, giỏi báo công
Hồ Trọng Trí
Bài 3:
CÒN PHƯỜNG NỊNH BỢ ...
Nhìn mặt bề trên dịu hoặc hồng
Xun xoe rón rén dốc lòng trông.
Thưa thưa gửi gửi luôn xin có
Dạ dạ vâng vâng chẳng dám không.
Kiếm chác cơm theo mà hãnh diện
Xập xòe thế mượn tạo thông đồng.
Còn phường xu nịnh phường ưa nịnh
Còn lắm oan tình chốn cửa công !
Trần Như Tùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét