Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2015

GỞI BẠN GIẤU TÊN - Lê Viên Ngọc cùng quý thi hữu



XƯỚNG:


GỞI BẠN GIẤU TÊN

Cũng vì cái tội khéo bông-lơn
Một bận vướng chân một chuỗi hờn
Của lạ nếm chơi ngoài ý tưởng
Lòng buồn khôn giấu cả nguồn cơn
Dây leo chuồi ngọn - đầu lên trụ
Nhịp ngắt ngang xương - lúc vặn đờn
Hãy cứ bình tâm thà "tuột dốc"
Biết bào thì láng - gọt thì trơn

                       Lê Viên Ngọc

HOẠ



Bài 1:

CẢM ĐỀ "NGÀY XƯA CÒN BÉ"*

Tán tỉnh, Duyên Anh bảo cứ "lơn"
Ngày xưa còn bé ghét - yêu - hờn
Thái Bình chàng quỷnh vừa ra vẻ
Hà Nội nàng thơ vội cắt cơn
Quà gái vung vinh lòe gác trọ
Tình trai khờ khạo đứt dây đờn
Mộng Long - Bảo Ngọc  ngu ngơ mộng
Sự nghiệp, công danh xài hết trơn

                         Đoàn Chinh Nam

*Tác phẩm "Ngày Xưa Còn Bé" của Duyên Anh xuất bản khoảng thập niên 60

Bài 2:


KHUYÊN LƠN

Đêm nằm nghe vợ mãi khuyên lơn
Thông cảm cho nhau - chớ giận hờn
Trước đã hứa lời - không quá nước
Sau đành nỗi máu - tức lên cơn
Ngày trông buồn tủi - vương màn phượng
Khuya tưởng mông lung - lạc điệu đờn
Mình hỡi bình tâm mà phán đoán
Đừng vì da mượt - tóc huyền trơn

                                  Linh Đàn
Bài 3:

MỘT CUỘC CHIA TAY

Việc gì phải khóc lóc van lơn
Khi hết yêu thương hết giận hờn
Kẻ chốn tha hương chờ gặp vận
Người nơi cố quận đợi qua cơn
Duyên may tưởng những hòa loan phụng
Phận rủi ngờ đâu lỗi nhịp đờn
Lối cũ hắt hiu vàng lá phủ
Thềm xưa quạnh quẽ lớp rêu trơn

                            Hồ Công Tâm
                              11/4/2015
Bài 4:

GỞI CỤ LÊ VIÊN NGỌC

Chơi khó nhau gì cái vận"lơn"
Ngoài êm trong ấm cớ sao hờn
Vần trao qua bến từng bao bận
Nước chảy xuôi dòng trải mấy cơn
Bấm phiếm rung tơ bung nốt nhạc
Ngâm câu hòa nhịp bật dây đờn
Hai lòng thanh thản cùng trăng nước
Món nợ trần gian sạch trống trơn.

          Hạ Thái Trần Quốc Phiệt


Bài 5:

TÂM TÌNH


Chiều chiều đứng ngóng trước bao lơn

Ước gặp bạn xưa ngỏ nỗi hờn
Giải oán tâm tư bao chuyện cũ
Tỏ bày tình cảm những nguyên cơn
Tâm giao bè bạn qua lời hát
Kết nghĩa anh em bởi tiếng đờn
Sóng gió ba đào thành hố thẳm
Mong sao thổ lộ để lòng trơn.

                  Trần Văn Hạng


Bài 6:


GỬI NGƯỜI THI KHÁCH...



Tuổi cổ lai hy - tuổi hết lơn.
Giứ tâm Thiện - Mỹ chẳng ghen hờn!
Dẫu trong bão tố vươn qua vận.
Hay giữa phong ba vượt thoát cơn.
Nước biếc non xanh say tứ mộng...
Lầu trăng gác gió ấm cung đờn!
ngoài vòng cương tỏa vui Thơ - Bạn...
Nghiêng chén tâm tình cạn sạch trơn!


                 Trúc Lệ  -Trần Lệ Khánh 

Bài 7:

GIÀ VÀ THƠ

Lỡ rồi chấp nhận khỏi khuyên lơn!
Mặc kệ hơn thua chẳng giận hờn
Ở đấy thị thành dù lắm chuyện
Nơi đây thôn dã vẫn nguyên cơn
Bao năm danh thỏa không cần nhạc
Mấy thuở lòng se chỉ biết đờn
Phóng bút ôm cười no tám vận
Bâng khuâng lo lắng – bỏ đi trơn!

                      Trương Văn Lũy

Bài 8:


THÂN HỮU

Mới quen đừng bỡn cợt ba lơn
Không khéo người ta sẽ giận hờn
Kết bạn cảm tình nơi cốt cách
Giao lưu hiểu rõ tận nguồn cơn
Tính tình hòa điệu lồng mây nước
Trăng gió tương duyên quyện nhịp đờn
Ước muốn cùng nhau thành chí thiết
Đừng cho khúc mắc dạ tâm trơn.


                             Hoàng Kim Liên

Bài 9:

TÁNH BA LƠN

Rối ren cũng bởi tánh ba lơn
Bả nổi ghen rồi giận với hờn
Lục tặc được thời liền khởi động
Tam bành gặp dịp vội lên cơn
Dài hơi cao gịong sai câu nhạc
Lớn tiếng nặng lời lỗi nhịp đờn
Gia đạo muốm êm vờ chịu trận
Cứ luồn lách giống cá da trơn

                           Nhất Hùng

Bài 10:

TÌNH LỠ

Một thời, một thuở cứ bông lơn
Ánh mắt trao nhau mãi giận hờn
Năm tháng trôi dần qua bậc cửa
Tình trường thoáng hiện giật từng cơn
Chiều nao lỗi hẹn qua hồ nước
Sáng nọ trách nhau nắn phím đờn
Găp lại giờ đây tình trổi dậy
Duyên trời không định, để lòng trơn …

                                     Lê Văn Hạt
                                   SG, 12/4/2015

Bài 11:

 MƠ BÓNG CŨ

Thôi đừng nhắc lại chuyện ba- lơn
Bởi vậy ngày xưa lắm dỗi hờn
Ao ước phải lòng chơi thỏa sức
Khát khao theo dạ nổi bùng cơn
Thân trai rạo rực ưa vung kiếm
Tuổi trẻ nôn nao thích gẩy đờn
Gối mỏi chân chồn mơ bóng cũ
Nhìn quanh mấy ả chạy đâu trơn

        Phùng Trần - Trần Quế Sơn

Bài 12:

KHUYÊN CON GÁI

Mẹ bảo con đừng có bỡn lơn
Để rồi hai đứa cứ ghen hờn
Mi thì thích ngọt, ưa đèo kép
Hắn lại chung tình, giận nỗi cơn
Thôi hảy hồi tâm-trau nốt nhạc
Đừng nên đổi nhịp - đứt dây đờn
Chăm lo tu tĩnh, yên gia thất
Một vợ, một chồng, ngọt hết trơn

                                  Trần Pháp 
Bài 13:

   GỠ RỐI

Trời sinh cái tính thích bà lơn *          
Đôi lúc đùa chơi nhận dỗi hờn          
Thật dạ giãi bày không bớt giận          
Hết lòng năn nỉ vẫn lên cơn          
Tam bành ngúng nguẩy - lườm đuôi mắt           
Thư thả bình tâm - dạo ngón đờn           
Ve vuốt dịu dàng - màn xuống nước           
Khéo xoa mau mượt - nắn mau trơn 
                                         
                                  Hồ Trọng Trí

*Tiếng Quảng Trị : bà lơn bà cợt

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét