THƠ XƯỚNG HỌA
Như Thị, Phan Tự Trí, Thảo Phước, Hoành Trần, Lý Đức Quỳnh
LỆ THƠ!
Đời đập đau trào máu lệ thơ
Tâm tư vắt kiệt tự bao giờ
Trườn thân khốn đốn ôm đờ đẫn
Treo mạng điêu linh chuốc khạo khờ
Bởi mủng tang bồng gieo đểnh đoảng
Nên trang khí phách lượm bơ phờ
Chừ lôi mây khói làm phên giậu
Trăng gió theo về cũng ngẩn ngơ
Như Thị
Đời đập đau trào máu lệ thơ
Tâm tư vắt kiệt tự bao giờ
Trườn thân khốn đốn ôm đờ đẫn
Treo mạng điêu linh chuốc khạo khờ
Bởi mủng tang bồng gieo đểnh đoảng
Nên trang khí phách lượm bơ phờ
Chừ lôi mây khói làm phên giậu
Trăng gió theo về cũng ngẩn ngơ
Như Thị
BÀI HỌA
VẤN AN
Vẫn còn lưu mãi những dòng thơ
Tâm sự cùng nhau bấy đến giờ
Bạn giúp cho mình thêm mẫn tiệp
Người trau để tớ bớt ngu khờ
Mong tim Như Thị đừng thoi thóp
Ước tóc Đông An đỡ phạc phờ
Xa ngái gửi lời thăm hỏi bạn
Đăng Mành trăng tỏ thể nào ngơ.
Phan Tự Trí
XẾP CHỮ NƯƠNG VẦN
Chọn từ xếp chữ để làm thơ
Nặn trí trì tâm khổ mãi giờ
Lắm kẻ cao tài không tối dạ
Bao người thâm đức chẳng ngu khờ
Cố gieo lời đẹp đừng lơ láo
Gắng giữ ý hay nỏ phỉnh phờ
Cặp nảy rèn chuyên đề xướng họa
Nương vần nắn luật chớ làm ngơ
Thảo Phước
Chọn từ xếp chữ để làm thơ
Nặn trí trì tâm khổ mãi giờ
Lắm kẻ cao tài không tối dạ
Bao người thâm đức chẳng ngu khờ
Cố gieo lời đẹp đừng lơ láo
Gắng giữ ý hay nỏ phỉnh phờ
Cặp nảy rèn chuyên đề xướng họa
Nương vần nắn luật chớ làm ngơ
Thảo Phước
TỊT VẦN
Buồn buồn chán chán ngó bài thơ,
Muốn họa loay hoay tịt đến giờ,
Thương bạn trườn thân cho khổ ải,
Tội mình nặn óc mãi ngu khờ.
Tang bồng lượm chút sao rài rạc.
Khí phách rơi đầy khiến phạc phờ.
Cũng gắng đôi câu vui lếu láo,
Cho qua ngày tháng dẫu đời ngơ.
Hoành Trần
Buồn buồn chán chán ngó bài thơ,
Muốn họa loay hoay tịt đến giờ,
Thương bạn trườn thân cho khổ ải,
Tội mình nặn óc mãi ngu khờ.
Tang bồng lượm chút sao rài rạc.
Khí phách rơi đầy khiến phạc phờ.
Cũng gắng đôi câu vui lếu láo,
Cho qua ngày tháng dẫu đời ngơ.
Hoành Trần
TÔI VÀ THƠ
Ngỡ dòng tinh huyết đã là thơ
Cố vắt nguồn tâm…đến mãi giờ
Lỏng chỏng dăm câu cười vụng dại
Loe ngoe mấy chữ khóc ngây khờ
Bởi tri thức cạn hồn thêm ngẩn
Vì thực hành nông trí cũng phờ
Giữa ngã ba đời trôi dạt bến
Côi lòng chuốt vận gửi sầu ngơ
Lý Đức Quỳnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét