HOANG VẮNG
Xa người chạnh thấy nửa hồn đau
Tóc rối giờ đây cũng nhạt màu
Bởi mộng không tròn như thuở trước
Nên tình chẳng vẹn dẫu ngàn sau
Rằng duyên đã hết thời xuân trẻ
Hỏi nợ còn chăng phút bạc đầu
Chuỗi tháng ngày buồn trong lặng lẽ
Nghe lòng trĩu nặng một niềm đau !
Tường Vân
30.03.5017
Xa người chạnh thấy nửa hồn đau
Tóc rối giờ đây cũng nhạt màu
Bởi mộng không tròn như thuở trước
Nên tình chẳng vẹn dẫu ngàn sau
Rằng duyên đã hết thời xuân trẻ
Hỏi nợ còn chăng phút bạc đầu
Chuỗi tháng ngày buồn trong lặng lẽ
Nghe lòng trĩu nặng một niềm đau !
30.03.5017
HỌA:
TÌNH HẠ
Mùa hạ xa rồi, tình vẫn đau
Chia tay kỷ niệm.. chẳng phai màu
Em khơi hoa bướm về muôn hướng
Ta trải vầng thơ gửi trước sau
Trăng nước mãi trao nguồn cảm hứng
Gió mưa nào rẽ mối duyên đầu
Đêm nay biển mộng dâng niềm nhớ
Chợt thấy lòng mình bổng quặn đau!
Đức Hạnh
31.03.2017
Mùa hạ xa rồi, tình vẫn đau
Chia tay kỷ niệm.. chẳng phai màu
Em khơi hoa bướm về muôn hướng
Ta trải vầng thơ gửi trước sau
Trăng nước mãi trao nguồn cảm hứng
Gió mưa nào rẽ mối duyên đầu
Đêm nay biển mộng dâng niềm nhớ
Chợt thấy lòng mình bổng quặn đau!
Đức Hạnh
TÌNH LÀ GÌ
Yêu rồi nhận lấy nổi buồn đau
Bởi chữ thề xưa đã đổi màu
Vạn thuở ân nồng luôn có trước
Muôn đời bạc bẽo sẽ kèm sau
Nhưng rồi chẳng thể là đêm cuối
Bởi đã hằn sâu dấu buổi đầu
Muốn xóa nhưng nào đâu có thể
Vì là góc nhỏ vẫn còn nhau...
Bởi chữ thề xưa đã đổi màu
Vạn thuở ân nồng luôn có trước
Muôn đời bạc bẽo sẽ kèm sau
Nhưng rồi chẳng thể là đêm cuối
Bởi đã hằn sâu dấu buổi đầu
Muốn xóa nhưng nào đâu có thể
Vì là góc nhỏ vẫn còn nhau...
DẠI KHỜ
Vẫn biết yêu người phải khổ đau
Buồn ai rẽ lối bạc phai màu
Em đành cạn nghĩa ngay thời ấy
Bậu nở khô tình đến thuở sau
Có phải hoàng hôn nhòa mộng sớm
Hay là bóng xế nhạt hương đầu
Hồi chuông tỉnh ngộ còn khua động
Nhức nhói ta sầu nặng nỗi đau..!!
Buồn ai rẽ lối bạc phai màu
Em đành cạn nghĩa ngay thời ấy
Bậu nở khô tình đến thuở sau
Có phải hoàng hôn nhòa mộng sớm
Hay là bóng xế nhạt hương đầu
Hồi chuông tỉnh ngộ còn khua động
Nhức nhói ta sầu nặng nỗi đau..!!
30.03.2017
THÔI ĐỪNG NHẮC NỮA
Gặp gỡ thêm gì chỉ nhói đau
Tình xưa ước cũ nhạt phai màu
Thì câu giả biệt đành trao trước
Để nỗi thương buồn chớ lụy sau
Nếu chẳng gìn sâu lời thệ cũ
Làm sao giữ trọn mối duyên đầu
Còn yêu hãy nguyện cầu bên ấy
Mãi được vuông tròn hết khổ đau
Tình xưa ước cũ nhạt phai màu
Thì câu giả biệt đành trao trước
Để nỗi thương buồn chớ lụy sau
Nếu chẳng gìn sâu lời thệ cũ
Làm sao giữ trọn mối duyên đầu
Còn yêu hãy nguyện cầu bên ấy
Mãi được vuông tròn hết khổ đau
KHẮC KHOẢI ĐƯỜNG TRẦN
Đủ thấy nhân tình vạn nỗi đau
Đường yêu cứ tưởng đẹp muôn màu
Câu thề bỏ hẹn ngày hôm trước
Nguyện ước quên rồi chỉ bữa sau
Thiển nghĩ thời gian vàng sợi tóc
Rằng suy kỷ niệm úa duyên đầu
Manh đời khổ lụy hoài đeo bám
Thế cũng cam lòng chịu khổ đau ./.
Đường yêu cứ tưởng đẹp muôn màu
Câu thề bỏ hẹn ngày hôm trước
Nguyện ước quên rồi chỉ bữa sau
Thiển nghĩ thời gian vàng sợi tóc
Rằng suy kỷ niệm úa duyên đầu
Manh đời khổ lụy hoài đeo bám
Thế cũng cam lòng chịu khổ đau ./.
Hà Thiên
LCT 30.03.2017
LCT 30.03.2017
DÂU BỂ
Đếm hạt mưa phùn dạ nhói đau
Ngày xanh đã nhạt những gam màu
Cung đàn lỡ nhịp từ hôm trước
Bản nhạc sai vần tận bữa sau
Trắng hạ hoa còn thương mộng cuối
Vàng thu lá vẫn đợi duyên đầu
Chiều nay giữa cuộc đời dâu bể
Có kẻ âm thầm nhặt nỗi đau.
Ngày xanh đã nhạt những gam màu
Cung đàn lỡ nhịp từ hôm trước
Bản nhạc sai vần tận bữa sau
Trắng hạ hoa còn thương mộng cuối
Vàng thu lá vẫn đợi duyên đầu
Chiều nay giữa cuộc đời dâu bể
Có kẻ âm thầm nhặt nỗi đau.
HOANG VẮNG
Bóng hồng xa vắng gẫm càng đau
Năm tháng dần trôi tóc ngả màu
Duyên nợ ba sinh từ kiếp trước
Phải đành chờ đợi đến ngày sau
Dù cho qua hết thời son trẻ
Ta mãi yêu khi bạc mái đầu
Đêm xuống thơ phòng thêm quạnh quẽ
Bóng hồng xa vắng gẫm càng đau
Năm tháng dần trôi tóc ngả màu
Duyên nợ ba sinh từ kiếp trước
Phải đành chờ đợi đến ngày sau
Dù cho qua hết thời son trẻ
Ta mãi yêu khi bạc mái đầu
Đêm xuống thơ phòng thêm quạnh quẽ
Bóng hồng xa vắng gẫm càng đau
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét