THƠ XƯỚNG HỌA
Thanh
Hòa, Thiên Hậu, Như Thu,Chánh Minh,
Sông Thu, Lộc Bắc, Thy LệTrang, Như Thị,
Cao Bồi Già, Người Nay, Phan Tự Trí, Lý Đức Quỳnh
MỎI MỆT
Mai mốt, không
xa...vắng mặt rồi
Diễn đàn sẽ chẳng
có thơ tôi
Bao năm chìm đắm
trong thi phú
Đến lúc thênh
thang với nụ cười
Trời tốt ra vườn
chơi, hóng nắng
Khi mưa xuống bếp
sưởi, xông hơi
Cuộc đời lên xuống
như con nước
Còn thiết gì đâu
....ta nghỉ ngơi !
TRỊNH CƠ (Paris)
30/03/2017
BÀI HỌA
CỨ THONG THẢ
Đã có đôi phen
nói bạn rồi
Miệt mài khổ lụy
khó vương tôi
Chẳng mê chẳng mệt
theo mây nổi
Khôngng dại
không ngông dệt chuyện cười
Bầu rượu túi thơ
dùm hạ hỏa
Lời ca khúc nhạc
giúp bay hơi
Nhởn nhơ sông nước
bao nguồn thú
Sáng nắng mưa
chiều mặc sức ngơi.
THANH HÒA
KHOAN ĐỪNG NGƠI
Thơ còn sôi nổi
chắc chi...rồi !
Ỏng ẹo ngừng
chơi tủi dạ tôi
Bài xướng vừa
tung đà đáp lễ
Lời hoa ngẫu hứng
đã châm cười
Chuyện đời tương
ứng là sung sướng
Hợp ý cùng rơ để
hấp hơi
Giải trí vui
chơi bên bạn quí
Khi nào mệt mỏi
thì ta ngơi !
THIÊN HẬU
TẠM THỜI
Nghe huynh nói vậy
chẳng lo rồi!
Trong nhóm thi
đàn sẽ thiếu tôi
Mơ chốn quê xa đừng
giận dỗi
Trông tin bạn hữu
vẫn tươi cười
Quên ngày dụng
trí mò đôi chữ
Thương bữa châm
trà nốc một hơi
Biền biệt phương
nầy tâm mãi khắc
Xin đành từ giã
tạm thời ngơi!
NHƯ THU
MỎI MỆT
“Họa Ngược Vận”
Tuổi già mỏi mệt
hãy nằm ngơi,
Lo nghĩ làm chi
sẽ hết hơi.
Thuở trước giang
hồ nên bận rộn
Ngày nay hưu trí
cứ vui cười.
Khi buồn tâm sự
cùng thân hữu
Lúc rảnh điện
thư với chúng tôi.
Cho dẫu sau này
không góp mặt
Thơ văn bạn viết
đã xong rồi !
CHÁNH MINH
SAO ĐÀNH ?
Sao đành giã biệt
với thơ rồi ?
Bỏ mặc thi đàn
cho chúng tôi !
Chẳng hẹn cùng
ai, lơi dạ ngóng
Không đùa với bạn,
kém môi cười
Bút nằm nghiêng
ngả, tay khô khớp
Miệng hết ngâm
nga, giọng hụt hơi
Hãy giữ niềm vui
còn chút ấy
Câu từ xướng họa
buổi an ngơi.
SÔNG THU
VƯƠN VAI…
Nghiệp duyên trời
định đã nên rồi
Sau bạn luôn
luôn có chúng tôi
Lo nghĩ xa xôi
thần trí thảm
Thảnh thơi hiện
tại mắt môi cười
Khi vui nhắp
chén bơm sinh khí
Lúc yếu làm thơ
xả bớt hơi
Trăng khuyết,
trăng tròn luân chuyển đổi
Nhẩn nha không gậy...
khắp cơ ngơi!!
LỘC BẮC
ĐÙA CHÚT CHƠI...
(Thân tặng huynh Trịnh Cơ.)
Tám chục (#)
phần trăm cũng quý rồi
Cần gì hoàn
hảo hỡi huynh tôi?
Sáng rong
Tháp* đón chàng Tây hát
Chiều dạo
Seine* trông ả Rệp** cười
Tỉnh dạ nằm
nhà ta đọc sách
Buồn tình đến
quán rượu tìm hơi***
Tà tà xướng
họa hơn trăm tuổi
Lúc đó tha hồ
nghỉ với ngơi !
THY LỆ TRANG
(#) huynh TC cho
biết vừa phục hồi 80% sức khỏe
*Tháp Eiffel,
sông Seine ở Paris, ** ả Rệp : đàn bà Hồi giáo, *** hơi...bia !
CHỮ THIỀN
Góp tiếng nhiêu
năm nghỉ được rồi
Lui về ẩn dật để
tìm tôi*
Chiều ngồi kết
khói vân vê thả
Khuya đứng khều
trăng chúm chím cười
Chẳng những
thung thăng nuôi dưỡng khí
Mà còn nhàn nhã
giữ gìn hơi
Mài nghiên trau
vận đằm tâm thức
Thanh thản gieo
trồng một chữ ngơi.
NHƯ THỊ
*Hãy sử dụng tâm
thức mình để quan sát tâm thức của chính mình"
ĐỪNG NẢN
Chưa chi người
đã nói buông rồi
Ngẫu hứng nào ai
cản cái ...tôi
Con chữ vờ quên
càng nhảy múa
Câu thơ muốn nhốt
lại văng cười
Khi sung theo bạn
mà ngâm phú
Lúc mệt thì ta cứ
xả hơi
Đời dẫu ngày mai
là nắng …tắt
Đừng nên bỏ phí,
bắt hồn ngơi
CAO BỒI GIÀ
01-04-2017
CHUYỆN ĐỜI
Mai mốt thì ai
cũng vậy rồi
Nhưng mà thượng
giới chắc có tôi
Ở nơi trần tục đừng
than khóc
Đến chốn cõi
tiên mãi mỉm cười
Trần thế ganh
đua còn tóe khói
Thiên đường
khoái trá cũng xì hơi
Kiếp người ai
oán vì nhân quả
Nắng sớm, mưa
chiều, chẳng thể ngơi
NGƯỜI NAY
VẪN TIẾC
Buồn thay người
bỏ cuộc chơi rồi
Xa ngái đâu còn
bạn với tôi
Bài gửi dẫu hay
nào thấy họa
Lời trêu dù nhộn
chẳng nghe cười
Vườn thơ
gieo ít đâu còn vết
Góc phú bơm nhiều
cũng hết hơi
Vắng mợ chợ đông đành
biết vậy
Quả tình vẫn tiếc
một cơ ngơi
PHAN TỰ TRÍ
QUEN CŨ
Chiều lên cánh hạc
đã bay rồi
Lững thững đi về
chỉ bóng tôi
Rượu lẻ tay quờ
vay chén cụng
Trà đơn mắt thảng
nợ môi cười
Nhân tình gió lộng
mùa thay lá
Thế sự mây vần
nước bốc hơi
Đã nhủ lòng
hoài,răng rứa lạ
Như ngồi phải lửa,tránh
mà ngơi…
LÝ ĐỨC QUỲNH
NGUỒN :trinhco@gmail.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét