Tác giả Huy Vụ |
NHỚ TRỊNH CÔNG SƠN
"Cát bụi "luân hồi khiến
lệ sa.
"Ướt mi" day dứt cõi ta
bà.
"Mưa hồng " để Trịnh
càng thương bạn.
"Hạ trắng " cho người
lại xót ta.
"Tiếng hát dạ lan" cùng
"Biển nhớ."
"Ru đời đi nhé "với
"Phôi pha"
"Nối vòng tay lớn "muôn
nơi đợi.
"Một cõi đi về " ngẫm xót xa.
HV 01.04.17
KHÚC LUÂN TRẦM
Rót chén rượu đầy chia xót xa
Luân trầm một khúc bấy can qua
Canh tân cho lắm đau tình nước
Đổi mới mà chi xót cảnh nhà.
Hám bạc đệ huynh quên cả nghĩa
Tham tiền tỷ muội chẳng buông
tha
Gừng giờ đổi tính thôi cay nóng
Muối cũng dường như hết mặn
mà
Muối cũng dường như hết mặn
mà
Thau vàng lẫn lộn quỉ chen ma
Giao long vận lỡ chờn tôm tép.
Rồng phượng thời qua sợ chó gà
Nhà vắng lắt lay thương bóng mẹ
Mộ buồn lạnh giá xót hình cha.
Bước chân đã mỏi nơi hoang lạc
Cố xứ tình ai có đậm đà
Cố xứ tình ai có đậm đà
Phương trời lặng lẽ giọt châu
sa
Bèo mây chạnh xót câu đen bạc
Trăng gió càng thương chữ nhạt
nhòa.
Mộng Điệp tan rồi mong hạ tới.
Hoàng lương tỉnh giấc nuối xuân
qua.
Mượn trang giấy nhỏ ghi vài chữ
Giữa cõi vô thường ai biết ta.
Giữa cõi vô thường ai biết ta
Một ngày gặp gỡ vạn ngày xa
Bình bồng một kiếp luân trầm
khắp.
Dâu bể trăm năm biến đổi và…
Cốt nhục sao nghe tình lạnh lẽo
Gia đình đã thấy nghĩa phôi pha.
Bức tranh ai vẽ bao màu tối.
Giầu có như ri nghĩ chẳng thà…
Chẳng thà nghèo khó vẫn thương
nhau.
Rau cháo dù cho áo có nhàu.
Mặc lúc da mồi thêm tóc bạc.
Rồi khi bãi biến hóa nương
dâu.
Câu thơ giữ tiết không thay sắc.
Nét mực gìn chân chẳng đổi
màu.
Gửi tiếng tơ lòng theo cánh nhạn
Tương phùng xin hẹn đến mai sau
HV
31/03/17
MỘNG KÊ VÀNG
Tỉnh giấc nồi kê đã chín rồi
Biết mình xuống chó lại lên
voi.
Chợ đời danh lợi giành mua bán.
Đường thế tiền tài khéo đãi
bôi.
Mộng huyễn Hằng Nga cầu một
lối.
Mơ sàm Ngọc thỏ ước chung đôi.
Mượn người chiếc gối hòng gây
mộng
Cây phúc ngoài hiên lại nhú
chồi.
HV
02/04/16
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét