THƠ XƯỚNG HỌA
Như Thị, Như Thu, Trần Ngộ, Thảo Phước, MC 3kn, Lý Đức Quỳnh, Phạm Kim Lợi, Phan TựTrí, Sông Thu, Trần Như Tùng
“Tri ân bằng hữu đã chia sẻ cùng tôi trong thời gian dưỡng bệnh”
ĐƯỢC
“Trường thiên thập nhị cú-
Thủ nhất thanh- Lục đối”
Được bạn quan tâm buổi xế chiều
Được người giúp đỡ lúc cô liêu
Được lời đằm thắm thôi đau đớn
Được giọng thảo hiền bớt quạnh hiu
Được đón tình thương cùng mọi thứ
Được trao nghĩa cử với bao điều
Được về bến cũ dầm sương khói
Được đến sông xưa tẩm thủy triều
Được cám ơn em thường cứu khổ
Được đa tạ chị mãi nuông chìu
Được huynh nhắc nhủ lòng ghi nhớ
Được đệ vỗ về dạ mến yêu
Như Thị
BÀI HỌA:
HIỂU BẠN
“Trường thiên thập nhị cú-
Thủ nhất thanh-Lục đối”
Hiểu ai đơn lẻ lúc về chiều
Hiểu bạn cơ hàn chốn tịch liêu
Hiểu giọt sương khuya vờn tĩnh mịch
Hiểu làn gió nhẹ xóa đìu hiu
Hiểu người xuôi ngược hòa bao hướng
Hiểu kẻ lang thang nhuốm vạn điều
Hiểu sóng miên man lùa góc biển
Hiểu mưa lạnh lẽo quyện ven triều
Hiểu mây hờ hững không đành trách
Hiểu núi băn khoăn vẫn phải chìu
Hiểu dạ ân cần chia trái đắng
Hiểu đời tha thiết trải niềm yêu !
Như Thu
CÒN...
Còn được bên nhau những buổi chiều
Còn lời an ủi của đồng liêu
Còn cơn mưa trắng thêm cô quạnh
Còn ngọn nắng hồng bớt hắt hiu
Còn thấy cuộc đời vui hạnh phúc
Còn mong sự sống hết tiêu điều
Còn trông trời thẳm làn mây nổi
Còn ước biển xanh dậy sóng triều
Còn biết ơn huynh buông dạ nhịn
Còn ghi nghĩa muội thả tâm chìu
Còn bao nhiêu chuyện đầy ân huệ
Còn những bạn vàng đáng quý yêu
Trần Ngộ
ĐÂU
"Thủ nhất thanh lục đối"
Đâu luôn cảnh ngắm buổi ban chiều
Đâu mãi trăng nhìn lúc tịch liêu
Đâu để than thân đời quẻ quạnh
Đâu vì tủi phận kiếp đìu hiu
Đâu đây rộn rã là bao chuyện
Đâu đó cười vang thật lắm điều
Đâu nỏ xa nhau vì nổi sóng
Đâu sao cách biệt bởi dâng triều
Đâu nhìn nghĩa đệ lòng không mến
Đâu thấy tình huynh dạ chẳng chìu
Đâu những vong ân mà phải quý
Đâu nào phụ nghĩa lắm thương yêu
Thảo Phước
CÓ...
“Trường thiên thập nhị cú-
Thủ nhất thanh-lục đối”
Có tình chẳng sợ lúc về chiều
Có nghĩa nào lo buổi tịch liêu
Có thuốc vừa đô là khỏi bệnh
Có thầy chữa giỏi chẳng buồn hiu
Có con vững dạ cùng nhiều thứ
Có vợ yên tâm với lắm điều
Có ghét thì cho tàn giống khói
Có thương hãy để lớn theo triều
Có hờn phải xóa đời là khổ
Có oán xua tan thế phải chìu
Có nợ không yên luôn mãi nhớ
Có trả nên đành mọi người yêu
MC 3kn
ƯỚC
“Trường thiên thập nhị cú-
Thủ nhất thanh-Lục đối”
Ước bao khổ giảm lúc đời chiều
Ước những vui còn buổi bóng liêu
Ước chốn quê tình thôi lạnh lẽo
Ước miền khách lữ hết đìu hiu
Ước bầu bí cũ chung giàn choái
Ước giá gương xưa phủ nhiễu điều
Ước vẫy muôn trùng reo đỉnh sóng
Ước tung vạn lý cưỡi lưng triều
Ước cùng thế giới dài thương gửi
Ước trọn hương lân rộng mến chìu
Ước cuộc biến sinh nồng đậm nghĩa
Ước dòng chuyển hóa ngọt ngào yêu
Lý Đức Quỳnh
MỪNG
“Trường thiên thập nhị cú-
Thủ nhất thanh-Lục đối”
Mừng bởi thi đàn tỏa nắng chiều
Mừng vì bạn hữu thoát cô liêu
Mừng cơn hoạn nạn thôi tê tái
Mừng bóng Nguyệt Hiên khỏi hắt hiu
Mừng chữ đoàn viên tung vạn hướng
Mừng câu hội ngộ khởi trăm điều
Mừng con chim nhạn vờn lưng núi
Mừng gió nồm tây vuốt ngọn triều
Mừng kẻ ngũ châu cùng kính trọng
Mừng người tứ xứ thảy thương chìu
Mừng đời nặng mãi vần thơ thắm
Mừng gã say hoài nét mực yêu
Phạm Kim Lợi
ĐÃ
“Trường thiên thập nhị cú-
Thủ nhất thanh- Lục đối”
Đã sang giữa chặng khắc tan chiều
Đã đến bên bờ chốn tịch liêu
Đã thấm một thời thân cuốc lả
Đã đau mấy thuở phận chàng hiu
Đã vương vào cõi sầu muôn nỗi
Đã lạc tới nơi khổ mọi điều
Đã chống thuyền qua sông cuộn lũ
Đã chèo mảng vượt biển dâng triều
Đã qua xót bụng canh rau muống
Đã khỏi xơ gan thuốc chạc chìu
Đã chịu ân tình lòng mãi tạc
Đã nhờ thâm nghĩa dạ càng yêu.
Phan Tự Trí
GỌI
“Trường thiên thập nhị cú-
Thủ nhất thanh- Lục đối”
Gọi ráng bừng tươi nhuộm sắc chiều
Gọi chim ríu rít rộn trời liêu
Gọi trăng vằng vặc xua tăm tối
Gọi gió xạc xào đuổi hắt hiu
Gọi mực nước lên tràn ruộng lúa
Gọi cơn mưa xuống thấm nương điều
Gọi hương tỏa ấm trong đêm lạnh
Gọi cá reo vui giữa bãi triều
Gọi dạ cảm thông người hất hủi
Gọi tâm thương mến kẻ cưng chìu
Gọi nguồn thơ ngát hồn phơi phới
Gọi nhịp tim hòa khúc dấu yêu.
Sông Thu
ĐƯỢC
Được kết bạn thơ tuổi vãn chiều
Được bàn câu chữ lúc đơn liêu
Được trao bài xướng dìu bao buổi
Được nhận lời khuyên đủ mọi điều.
Được với web lưu tình ấm ấm
Được cùng trăng dạo gió hiu hiu
Được trao hoan hỉ hiên Lãm Nguyệt
Được giữ trong lòng Văn Quỹ yêu.
Trần Như Tùng
Như Thị, Như Thu, Trần Ngộ, Thảo Phước, MC 3kn, Lý Đức Quỳnh, Phạm Kim Lợi, Phan TựTrí, Sông Thu, Trần Như Tùng
“Tri ân bằng hữu đã chia sẻ cùng tôi trong thời gian dưỡng bệnh”
ĐƯỢC
“Trường thiên thập nhị cú-
Thủ nhất thanh- Lục đối”
Được bạn quan tâm buổi xế chiều
Được người giúp đỡ lúc cô liêu
Được lời đằm thắm thôi đau đớn
Được giọng thảo hiền bớt quạnh hiu
Được đón tình thương cùng mọi thứ
Được trao nghĩa cử với bao điều
Được về bến cũ dầm sương khói
Được đến sông xưa tẩm thủy triều
Được cám ơn em thường cứu khổ
Được đa tạ chị mãi nuông chìu
Được huynh nhắc nhủ lòng ghi nhớ
Được đệ vỗ về dạ mến yêu
Như Thị
BÀI HỌA:
HIỂU BẠN
“Trường thiên thập nhị cú-
Thủ nhất thanh-Lục đối”
Hiểu ai đơn lẻ lúc về chiều
Hiểu bạn cơ hàn chốn tịch liêu
Hiểu giọt sương khuya vờn tĩnh mịch
Hiểu làn gió nhẹ xóa đìu hiu
Hiểu người xuôi ngược hòa bao hướng
Hiểu kẻ lang thang nhuốm vạn điều
Hiểu sóng miên man lùa góc biển
Hiểu mưa lạnh lẽo quyện ven triều
Hiểu mây hờ hững không đành trách
Hiểu núi băn khoăn vẫn phải chìu
Hiểu dạ ân cần chia trái đắng
Hiểu đời tha thiết trải niềm yêu !
Như Thu
CÒN...
Còn được bên nhau những buổi chiều
Còn lời an ủi của đồng liêu
Còn cơn mưa trắng thêm cô quạnh
Còn ngọn nắng hồng bớt hắt hiu
Còn thấy cuộc đời vui hạnh phúc
Còn mong sự sống hết tiêu điều
Còn trông trời thẳm làn mây nổi
Còn ước biển xanh dậy sóng triều
Còn biết ơn huynh buông dạ nhịn
Còn ghi nghĩa muội thả tâm chìu
Còn bao nhiêu chuyện đầy ân huệ
Còn những bạn vàng đáng quý yêu
Trần Ngộ
ĐÂU
"Thủ nhất thanh lục đối"
Đâu luôn cảnh ngắm buổi ban chiều
Đâu mãi trăng nhìn lúc tịch liêu
Đâu để than thân đời quẻ quạnh
Đâu vì tủi phận kiếp đìu hiu
Đâu đây rộn rã là bao chuyện
Đâu đó cười vang thật lắm điều
Đâu nỏ xa nhau vì nổi sóng
Đâu sao cách biệt bởi dâng triều
Đâu nhìn nghĩa đệ lòng không mến
Đâu thấy tình huynh dạ chẳng chìu
Đâu những vong ân mà phải quý
Đâu nào phụ nghĩa lắm thương yêu
Thảo Phước
CÓ...
“Trường thiên thập nhị cú-
Thủ nhất thanh-lục đối”
Có tình chẳng sợ lúc về chiều
Có nghĩa nào lo buổi tịch liêu
Có thuốc vừa đô là khỏi bệnh
Có thầy chữa giỏi chẳng buồn hiu
Có con vững dạ cùng nhiều thứ
Có vợ yên tâm với lắm điều
Có ghét thì cho tàn giống khói
Có thương hãy để lớn theo triều
Có hờn phải xóa đời là khổ
Có oán xua tan thế phải chìu
Có nợ không yên luôn mãi nhớ
Có trả nên đành mọi người yêu
MC 3kn
ƯỚC
“Trường thiên thập nhị cú-
Thủ nhất thanh-Lục đối”
Ước bao khổ giảm lúc đời chiều
Ước những vui còn buổi bóng liêu
Ước chốn quê tình thôi lạnh lẽo
Ước miền khách lữ hết đìu hiu
Ước bầu bí cũ chung giàn choái
Ước giá gương xưa phủ nhiễu điều
Ước vẫy muôn trùng reo đỉnh sóng
Ước tung vạn lý cưỡi lưng triều
Ước cùng thế giới dài thương gửi
Ước trọn hương lân rộng mến chìu
Ước cuộc biến sinh nồng đậm nghĩa
Ước dòng chuyển hóa ngọt ngào yêu
Lý Đức Quỳnh
MỪNG
“Trường thiên thập nhị cú-
Thủ nhất thanh-Lục đối”
Mừng bởi thi đàn tỏa nắng chiều
Mừng vì bạn hữu thoát cô liêu
Mừng cơn hoạn nạn thôi tê tái
Mừng bóng Nguyệt Hiên khỏi hắt hiu
Mừng chữ đoàn viên tung vạn hướng
Mừng câu hội ngộ khởi trăm điều
Mừng con chim nhạn vờn lưng núi
Mừng gió nồm tây vuốt ngọn triều
Mừng kẻ ngũ châu cùng kính trọng
Mừng người tứ xứ thảy thương chìu
Mừng đời nặng mãi vần thơ thắm
Mừng gã say hoài nét mực yêu
Phạm Kim Lợi
ĐÃ
“Trường thiên thập nhị cú-
Thủ nhất thanh- Lục đối”
Đã sang giữa chặng khắc tan chiều
Đã đến bên bờ chốn tịch liêu
Đã thấm một thời thân cuốc lả
Đã đau mấy thuở phận chàng hiu
Đã vương vào cõi sầu muôn nỗi
Đã lạc tới nơi khổ mọi điều
Đã chống thuyền qua sông cuộn lũ
Đã chèo mảng vượt biển dâng triều
Đã qua xót bụng canh rau muống
Đã khỏi xơ gan thuốc chạc chìu
Đã chịu ân tình lòng mãi tạc
Đã nhờ thâm nghĩa dạ càng yêu.
Phan Tự Trí
GỌI
“Trường thiên thập nhị cú-
Thủ nhất thanh- Lục đối”
Gọi ráng bừng tươi nhuộm sắc chiều
Gọi chim ríu rít rộn trời liêu
Gọi trăng vằng vặc xua tăm tối
Gọi gió xạc xào đuổi hắt hiu
Gọi mực nước lên tràn ruộng lúa
Gọi cơn mưa xuống thấm nương điều
Gọi hương tỏa ấm trong đêm lạnh
Gọi cá reo vui giữa bãi triều
Gọi dạ cảm thông người hất hủi
Gọi tâm thương mến kẻ cưng chìu
Gọi nguồn thơ ngát hồn phơi phới
Gọi nhịp tim hòa khúc dấu yêu.
Sông Thu
ĐƯỢC
Được kết bạn thơ tuổi vãn chiều
Được bàn câu chữ lúc đơn liêu
Được trao bài xướng dìu bao buổi
Được nhận lời khuyên đủ mọi điều.
Được với web lưu tình ấm ấm
Được cùng trăng dạo gió hiu hiu
Được trao hoan hỉ hiên Lãm Nguyệt
Được giữ trong lòng Văn Quỹ yêu.
Trần Như Tùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét