Hôm 7 tây tháng rồi, khi rời
bưu điện Vĩnh Long tôi đi bộ đến siêu thị CO.OPMART, đến ngã tư tôi bắt gặp một
ông lão thấp gầy trong bộ đồ đen đúa dính nhiều bụi khói và dầu nhớt đang đứng
bên chiếc xe đạp chất đầy những phụ tùng cũ kỹ và thô sơ. Tôi dừng lại hỏi
chuyện thì biết ông đã 76 tuổi, đạp xe lên phố để sửa vá xe đạp cho khách qua
đường nhằm kiếm chút tiền sinh sống. Ông tâm sự có 3 người con gái đã có gia
đình nhưng tất cả đều nghèo nên không thể giúp ông được gì trong lúc tuổi già
sức yếu. Khi mặt trời đã gần đứng bóng, tôi xin phép được chụp ảnh lưu niệm,
biếu ông một ít tiền uống cà phê và chào tạm biệt; thấy tôi nhiệt tình nên ông
nhận lời, cám ơn và nói "từ sáng tới giờ chưa có người khách nào đến vá
xe."
1.
Xin chia sẻ kỷ niệm ấy qua
bài thơ dưới đây, cám ơn mọi người đã thường dành thời gian quý báu để đọc thơ
của BT. Mến chúc sức khỏe và an vui.
CHIẾC BÓNG BÊN LỀ
Tám chục gần kề bóng vẫn rơi
Vòng quay nghiệt ngã giữa hiên đời
Mưa tuôn nắng nhuộm làn da cháy
Bụi bám sương hòa mảnh áo tơi
Mấy kẻ qua đường xe hỏng bánh?
Bao người dạo phố lốp cần hơi?
Thu sang mỗi độ chân thầm hỏi
Hạnh phúc phương nào, đạp đến nơi?
Lê Bửu Tùng
05.10.201
Tám chục gần kề bóng vẫn rơi
Vòng quay nghiệt ngã giữa hiên đời
Mưa tuôn nắng nhuộm làn da cháy
Bụi bám sương hòa mảnh áo tơi
Mấy kẻ qua đường xe hỏng bánh?
Bao người dạo phố lốp cần hơi?
Thu sang mỗi độ chân thầm hỏi
Hạnh phúc phương nào, đạp đến nơi?
Lê Bửu Tùng
05.10.201
HỌA:
1.
Sự Nghiệp Nổi Chìm Thân Nghiệt Ngã
Công Danh Mai Một Phận Chơi Vơi
Công Danh Mai Một Phận Chơi Vơi
CŨNG MỘT KIẾP NGƯỜI
(Thtk)
Sự tình cô quạnh lệ thường rơi
Nghiệp mãi u buồn giữa chợ đời
Nổi khổ gìa nua lòng đã đói
Chìm đau sức yếu cảnh còn tơi
Thân tàn cố bước dù mưa nắng
Nghiệt thảm vẫn rao lúc khản hơi
Nhã bóng, chờ người mua hết vé..
Công Danh Mai Một Phận Chơi Vơi.
Đức Hạnh
06.10.2016
(Thtk)
Sự tình cô quạnh lệ thường rơi
Nghiệp mãi u buồn giữa chợ đời
Nổi khổ gìa nua lòng đã đói
Chìm đau sức yếu cảnh còn tơi
Thân tàn cố bước dù mưa nắng
Nghiệt thảm vẫn rao lúc khản hơi
Nhã bóng, chờ người mua hết vé..
Công Danh Mai Một Phận Chơi Vơi.
Đức Hạnh
06.10.2016
2.
KIẾP LÃO NGHÈO .
Như chiếc lá vàng sắp rụng rơi
Tấm thân già cả sót bên đời
Răng còn mấy cái cười vui vẻ
Áo chẳng đầy thân rách tả tơi
Mưa nắng ra công lo miếng cháo
Bạc tiền kiếm chút giữ làn hơi
Mãi chờ khách gọi từ ban sớm
Sợ cảnh trời chiều mưa tới nơi.
Như chiếc lá vàng sắp rụng rơi
Tấm thân già cả sót bên đời
Răng còn mấy cái cười vui vẻ
Áo chẳng đầy thân rách tả tơi
Mưa nắng ra công lo miếng cháo
Bạc tiền kiếm chút giữ làn hơi
Mãi chờ khách gọi từ ban sớm
Sợ cảnh trời chiều mưa tới nơi.
3.
BÓNG
CHIỀU .
Âm thầm lẻ bóng đón chiều rơi
Một nắng hai sương giữa cuộc đời
Tuổi hạc đi về năm tháng mỏi
Thân cò ngụp lặn gió mưa tơi
Trời Đông đếm thử còn bao sức
Tiết Hạ xem chừng được mấy hơi
Nhặt những tàn phai lòng tự nhủ
Ân tình vẫn thắm đượm nhiều nơi .
Ngọc Liên
Âm thầm lẻ bóng đón chiều rơi
Một nắng hai sương giữa cuộc đời
Tuổi hạc đi về năm tháng mỏi
Thân cò ngụp lặn gió mưa tơi
Trời Đông đếm thử còn bao sức
Tiết Hạ xem chừng được mấy hơi
Nhặt những tàn phai lòng tự nhủ
Ân tình vẫn thắm đượm nhiều nơi .
Ngọc Liên
07.10.2016
4.
PHẬN
ĐỜI
Nghe qua sự thể lệ tuôn rơi
Số phận nhân sinh vốn ở đời
Vận đỏ có người tiền của đống
Thời xui lắm kẻ rớt mồng tơi
Bơm xe tay yếu còn đâu sức
Cạy lốp thân già hẳn bở hơi
Cũng bởi cơm ăn đành gắng gượng
Lang thang kiếm sống khắp cùng nơi
Nghe qua sự thể lệ tuôn rơi
Số phận nhân sinh vốn ở đời
Vận đỏ có người tiền của đống
Thời xui lắm kẻ rớt mồng tơi
Bơm xe tay yếu còn đâu sức
Cạy lốp thân già hẳn bở hơi
Cũng bởi cơm ăn đành gắng gượng
Lang thang kiếm sống khắp cùng nơi
Vo Lang Tram
6.
NHƯ THỂ THƯƠNG THÂN
Nhân ái khiến người để lệ rơi
Thoát sao hết khổ ở trên đời.
Người ăn chẳng hết xe sang trọng
Kẻ bới không ra áo tả tơi.
Vua hám lợi danh, nhiều mạt kiếp
Quan chăm hưởng thụ, lắm tàn hơi.
Thương tâm tháy một còn bao nữa
Cầu Phật e rằng khó tới nơi .
Trần Như Tùng
7.
MỘT MẢNH ĐỜI
Sương mờ, lối ngập lá vàng rơi
Ngả bóng đìu hiu một mảnh đời
Trải bởi thân tàn, chân bước lạnh
Bươn vì cuộc sống, gió cào tơi
Lăn mình giữa bụi tìm dăm cắc
Ngửa mặt bên dòng giữ chút hơi
Hỏi tối về đâu ? Cười tuyết đổ
Gầm cầu, ngõ cụt thiếu gì nơi !
7 - 10 - 2016
Phạm Duy Lương
8.
KIẾP NGHÈO
Thân già côi cút giữa chiều rơi
Khốn nạn dằng dai suốt phận đời
Nghề nghiệp vá xe tìm gạo mót
Cửa nhà chái lá trú mưa tơi
Buồn qua bệnh tật thêm tàn sức
Khổ lại bần hàn cứ đứt hơi
Lối ngõ thiên đường im ỉm đóng
Vui nào địa ngục mãi dành nơi?
Lý Đức Quỳnh
9.
PHẬN ĐỜI
Nghe qua sự thể lệ tuôn rơi
Số phận nhân sinh vốn ở đời
Vận đỏ có người tiền của đống
Thời xui lắm kẻ rớt mồng tơi
Bơm xe tay yếu còn đâu sức
Cạy lốp thân già hẳn bở hơi
Cũng bởi cơm ăn đành gắng gượng
Lang thang kiếm sống khắp cùng nơi . . .
Hữu Hảo
10.
ĐẸP MỘT TẤM LÒNG
Vá xe, vắng khách, lại mưa rơi
Lão gặp người hiền, hiểu sự đời
Khách xót xa nhìn quần xoắn gót
Anh len lén thấy áo phông tơi
Chút tiền nghĩa cử: khách trao tặng
Bao nghĩa ân tình: già nghẹn hơi
Đẹp tấm lòng vàng già xúc động
Hương đời thơm ngát tận ngàn nơi?
Hoành Châu
11.
NHỮNG MẢNH ĐỜI
Đôi khi quay mặt kẻo châu rơi
Khốn khổ dường bao ở cõi đời
Bệnh tật đói nghèo lan khắp chốn
Bạo tàn tai họa ở cùng nơi
Lừa dân,lấy đất không thương tiếc
Phá biển, hủy rừng, thật tả tơi
Sinh mạng con người như cỏ rác
Sống còn bám víu chút tàn hơi!
NS
5.
LỠ THỜI
Số phận lỡ thời bị bỏ rơi
Sống còn lay lất giữa đường đời
Thân cô thế yếu, đành nghiêng ngã
Dậu đổ bìm leo, phải tã tơi
Đoạn tháng khốn cùng, cam nín thở
Qua ngày gian khổ, chút cầm hơi
Mong cho con tạo mau xoay trở
Bỉ cực qua rồi, sướng tới nơi.
Văn Thanh
Số phận lỡ thời bị bỏ rơi
Sống còn lay lất giữa đường đời
Thân cô thế yếu, đành nghiêng ngã
Dậu đổ bìm leo, phải tã tơi
Đoạn tháng khốn cùng, cam nín thở
Qua ngày gian khổ, chút cầm hơi
Mong cho con tạo mau xoay trở
Bỉ cực qua rồi, sướng tới nơi.
Văn Thanh
6.
NHƯ THỂ THƯƠNG THÂN
Nhân ái khiến người để lệ rơi
Thoát sao hết khổ ở trên đời.
Người ăn chẳng hết xe sang trọng
Kẻ bới không ra áo tả tơi.
Vua hám lợi danh, nhiều mạt kiếp
Quan chăm hưởng thụ, lắm tàn hơi.
Thương tâm tháy một còn bao nữa
Cầu Phật e rằng khó tới nơi .
Trần Như Tùng
7.
MỘT MẢNH ĐỜI
Sương mờ, lối ngập lá vàng rơi
Ngả bóng đìu hiu một mảnh đời
Trải bởi thân tàn, chân bước lạnh
Bươn vì cuộc sống, gió cào tơi
Lăn mình giữa bụi tìm dăm cắc
Ngửa mặt bên dòng giữ chút hơi
Hỏi tối về đâu ? Cười tuyết đổ
Gầm cầu, ngõ cụt thiếu gì nơi !
7 - 10 - 2016
Phạm Duy Lương
8.
KIẾP NGHÈO
Thân già côi cút giữa chiều rơi
Khốn nạn dằng dai suốt phận đời
Nghề nghiệp vá xe tìm gạo mót
Cửa nhà chái lá trú mưa tơi
Buồn qua bệnh tật thêm tàn sức
Khổ lại bần hàn cứ đứt hơi
Lối ngõ thiên đường im ỉm đóng
Vui nào địa ngục mãi dành nơi?
Lý Đức Quỳnh
9.
PHẬN ĐỜI
Nghe qua sự thể lệ tuôn rơi
Số phận nhân sinh vốn ở đời
Vận đỏ có người tiền của đống
Thời xui lắm kẻ rớt mồng tơi
Bơm xe tay yếu còn đâu sức
Cạy lốp thân già hẳn bở hơi
Cũng bởi cơm ăn đành gắng gượng
Lang thang kiếm sống khắp cùng nơi . . .
Hữu Hảo
10.
ĐẸP MỘT TẤM LÒNG
Vá xe, vắng khách, lại mưa rơi
Lão gặp người hiền, hiểu sự đời
Khách xót xa nhìn quần xoắn gót
Anh len lén thấy áo phông tơi
Chút tiền nghĩa cử: khách trao tặng
Bao nghĩa ân tình: già nghẹn hơi
Đẹp tấm lòng vàng già xúc động
Hương đời thơm ngát tận ngàn nơi?
Hoành Châu
11.
NHỮNG MẢNH ĐỜI
Đôi khi quay mặt kẻo châu rơi
Khốn khổ dường bao ở cõi đời
Bệnh tật đói nghèo lan khắp chốn
Bạo tàn tai họa ở cùng nơi
Lừa dân,lấy đất không thương tiếc
Phá biển, hủy rừng, thật tả tơi
Sinh mạng con người như cỏ rác
Sống còn bám víu chút tàn hơi!
NS
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét