Thứ Năm, 25 tháng 8, 2016

MÙA THU TRĂN TRỞ - Tuấn Nguyên cùng thi hữu



         Nhà thơ Tuân Nguyên


MÙA THU TRĂN TRỞ
Hạ đã ra đi tận cuối đường
Thu về ảm đạm nỗi hồn thương
Dăm ba chiếc lá rơi từ tốn
Lác đác cơn mưa chợt bất thường
Bỗng thấy đâu đây trời đất lạ
Như tuồng cõi ấy giấc tình buông
Trời xanh vẫn đấy mây mù xám
Tiếng nấc bên đường tủi cố hương . 
Tuân Nguyên
24.08.2016

HỌA:

NHỚ QUÊ HƯƠNG
Cuồng phong dồn dập phủ con đường
Tùng liễu anh hùng, đứng dễ thương
Dâm bụt nhiều hoa lòe đại nghĩa
Hướng dương một đóa tỏa phi thường
Tiểu yêu biến dạng ngôi lưu mãi
Đại hiệp nguyên hình đức chẳng buông
Ngán ngẫm đất trời chung lối mộng
Giật mình tỉnh giấc. Nhớ quê hương…
Đức Hạnh
25.08.2016

THU XƯA
Thu xưa phấn khởi đã theo đường...
Ký ức còn hoài nặng mến thương!
Rụng lá heo may đời bất định
Sương rơi gió bụi kiếp vô thường
Nơi nghèo trăn trở mong đừng bám
Chốn khó cồn cào ước được buông
Mấy độ sang mùa lòng trống vắng
Đâu còn háo hức hỡi quê hương?
Lưu Xuân Cảnh
24.08.2016

GIẤC MỘNG HỒI HƯƠNG !
Mùa Thu lá rụng những con đường
Khắc khoải bao ngày nỗi nhớ thương
Ngán ngẩm dòng đời nơi thế tục !
U mê lạc bước chốn vô thường
Từng đêm ấp ủ niềm mơ hão !
Những tháng hoài mong giấc mộng buông
Cảnh đấy người đâu xa khuất nẻo !
Bao giờ mới được thấy quê hương !
Nguyễn Tiến
24.08.2016

NHẠT NHÒA.
Bâng khuâng giọt nắng rụng bên đường
Nhặt lá Thu vàng chạnh nhớ thương
Bến cũ xa rồi câu ví dặm
Sông xưa cách biệt khúc nghê thường
Vần yêu chẳng trọn nên đành xoá
Tiếng hẹn không thành mới phải buông
Mấy cuộc thăng trầm bao biến đổi
Ân tình chắc cũng nhạt nhòa hương .
Ngọc Liên
24.08.2016

KHÚC GIAO MÙA
Hạ đã về qua khắp ngả đường

Thu đà đến ngự để đời thương
Trăm năm tiết đổi đà quen biết
Một khắc mùa giao chẳng lạ thường
Nắng đỏ mây hồng tia nắng rụng
Hoa vàng lá sậm chiếc nào buông
Người đây cảnh đấy nghe trầm lặng
Mặc khách nao lòng nhớ cố hương.
24.08.2016

MÙA THU SẦU MỘNG.
Hè đi ve bặt tiếng bên đường.
Mỗi độ Thu về gợi luyến thương.
Lá úa buồn rơi lòng áo não.
Mưa thu lất phất cảnh vô thường.
Trời cao thăm thẳm vầng mây chuyển.
Đất lạnh tiêu điều giấc mộng buông .
Lữ khách suy tư buồn thế sự.
Chạnh lòng mơ ước một quê hương.
Hồ Trọng Trí
24.08.2016

MÙA THU VÀ EM
Man mác buồn thu lá rụng đường
Em không về nữa để yêu thương
Gót ngọc em về bên bến vắng
Để lại tôi buồn một khối thương.
Lá thu nức nở khơi tình cũ
Ký ức tôi về. Em đã buông.
Lá thu vàng nhẹ lay tình mộng
Em có đi về bến quê hương.
Nguyễn Thịnh
25.08.2016

CẢM CẢNH …

Mong manh giọt nắng đổ ven đường
Khắc khoải lòng hoa gió nhớ thương
Thu úa lá vàng run lẩy bẩy
Đông tàn tuyết trắng phủ lươn khươn
Mưa rơi lả chả xuân nào đến
Sóng vỗ ầm ì cá chẳng vương
Trăn trở trăng nắm quên dáng ngọc
Mây buồn u uẩn khắp quê hương.
Vetra Tho
25.08.2016

ĐÁP HỌA:


THU XÓT XA
Cũng bởi nghe lòng tủi chính hương
Nên hồn cảm thấy xót xa buông
Nhìn trời nhìn đất tuồng thay đổi
Trông cảnh trông đời ngộ khác thường
Mây xám đầy vơi che nắng sáng
Trời thanh lấp ló nặng sầu thương
Đúng là mùa đổi theo ngày tháng
Để đọng thu buồn những nẻo đường.
24.08.2016


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét