Tác giả Hiến Minh |
Hiến Minh
GẦN GŨI TÌNH
QUÊ
Chân dạt… xa
người – khuất cảnh quê
Trang “văn
nghệ”… (1) lướt mỗi đêm về
Vườn hoa rộ
ngát, muôn hương sắc
Nguồn cội râm
ran, vạn hẹn thề
Xướng họa
giao tình, tìm lạc thiện
Luận bàn thế
cuộc, vượt nhiêu khê
Lấy gương kim
cổ soi người tục
Rẽ giống - xa
dòng – đắm vũng mê
***
Giữa vũng mê
– thơ tấu nhạc trầm
“Cỏ non Thành
Cổ” (2) cốt tính thâm
Ta còn – người
hóa thành thiên cổ
Xác sống –
mẹ sầu thẩm nội tâm
Cưỡi ngựa
xem hoa – hương gió mới
Cuộc cờ -
chén rượu - giọt mưa dầm
Ngổn ngang trăm
mối bên lòng mãi
Ôn cố tri tân
– bước lặng thầm.
Chú thích:
-
Trang văn nghệ Quảng Trị
-
Thành cổ Quảng Trị
NHÌN
Nhìn người
vấp ngã – ngại dừng chân
Nhìn việc ta –
luôn sự tối cần
Nhìn phía thế
quyền - thì khúm núm
Nhìn bên cô
thế - lại lên gân
Nhìn hành khất
viếng – nhăn mồm khỉ
Nhìn món quà
hời – nở miệng xuân
Nhìn lỡ lầm
ai – như dịp Tết
Nhìn trơ trơ –
mục hạ vô nhân
***
Nhìn trơ trơ –
mục hạ vô nhân
Nhìn mắt thịt
- sao thấy Thánh Thần
Nhìn đạo -
tưởng đâu là tụng niệm
Nhìn đường –
ngỡ có bong tùng quân
Nhìn lời ai
nịnh – cười vênh váo
Nhìn tiếng
cười chê – giọng nỗi sân
Nhìn việc –
mặc nhiên khuôn thước ngọc
Nhìn đời –
nghèo thiện cảm từ tâm
***
Nhìn đời –
nghèo thiện cảm từ tâm
Nhìn rõ thiên
cơ phép chuyển vần
Nhìn nghiệp –
dưỡng ý lành giải hóa
Nhìn than –
diệt loạn động vô thần
Nhìn cường
bạo – khóc mầm oan nghiệt
Nhìn nạn đồ
- xoa vết giáo băm
Nhìn phút lâm
chung - là quẳng gánh
NHÌN – CHIA
HƠI THỞ chốn dương trần.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét