BIỂN CHIỀU
Tím rịm hoàng hôn quạnh quẽ lòng,
Ngồi ngây trước biển ngắm mênh mông.
Nghe mây cợt gió hoà tơ sóng,
Trông nắng đùa sương nhuộm rẻo thông
Thật diệu kì thay từng biến đổi,
Ngẫm vô thường quá cõi huyền không.
Cái ta nhỏ bé trong trần tục,
Nhìn cảnh thiên nhiên sạch cõi lòng.
Hoành Trần
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét