CHUYỆN TRĂNG
Trăng sinh trước mỗ đúng hai giờ
Mẹ bảo ngày xưa trăng thích thơ.
Núp bóng đất che mơ lắm mộng
Phơi hình trời chiếu mộng nhiều mơ.
Khoe đôi gót ngọc chân huyền ảo
Rỡn với mây tê mặt tỏ mờ
Suy gán đời người phong phú quá
Nên chi Nguyệt Lão vẫn còn tơ !
Trần Như Tùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét