Nhà thơ Nguyễn Khuyến
HỎI THĂM
QUAN TUẦN PHỦ MẤT CƯỚP (*)
QUAN TUẦN PHỦ MẤT CƯỚP (*)
Tôi nghe kẻ cướp nó lèn ông
Nó lại lôi ông đến giũa đồng
Lấy của đánh người quân tệ nhỉ !
Thân già da cóc có đau không ?
Bây giờ mới nhẽ sầy da trán
Ngày trước đi đâu mất mấy lông
Thôi cũng đừng nên ki cóp nữa
Kẻo mang tiếng dại với phường ngông.
NGUYỂN KHUYẾN
(*) Bài này nhà thơ gửi cho ông Tuần phủ Đích, là bạn học, người làng Thiên Khoán thuộc huyện Bình Lục (Nam Hà). Ông Đích vốn có tiếng keo kiết bủn xỉn đối với bạn bè, do đó thường bị nhà thơ giễu cợt đả kích luôn. Về sau ông Đích dược bổ làm ngự sử ở Kinh, lại hiềm khích riêng với nhà thơ. Lúc ông Đích hưu quan về nhà, chỉ lo chí thú làm giàu, rồi bị mất cướp. Nhân đó nhà thơ gửi bài này hỏi thăm.
KÍNH HỌA:
Bài hoạ 1:
BỞI BỆNH NGÔNG
Xuôi xẻo quá trời! Tội nghiệp ông !
Cớ sao ham lạ cánh gà đồng ?
Xe hơi đất mẫu đều bay trớt
Di động nhẫn vàng đả hoá không
Mỹ nữ khoe hoa vơ hết của
Duyên gìa héo mộng phải trầy lông
Chúng còn trải mạng, la làng xóm...
Sạt nghiệp danh tàn bởi bệnh ngông.
Đức Hạnh
Bài họa 2:
CHỚ NGÔNG
Sống đã nhiều năm được chức ông
Đừng nên KHOÁC LÁC chớ lên đồng
Se sua áo mão trên rồi dưới
Hoạnh họe tớ thầy có hóa không
Ngổ ngáo trẻn trơ khoe mặt ếch
Hợm hờm dị dạng ưởng chùm lông
Một đời trân tráo hênh hoang giỏi
Ngỗng đực vịt bầu lại thích ngông
Vetra Tho
Bài họa 3:
AN ỦI QUAN ...
Khóc kể sao mà lắm thế ông !
Màn chi núi bạc mất vài đồng
Tham ô dính mép răng nào có
Hối lộ che mồm lợi chẳng không
Cũng bởi nó ngu ngơ vẻ mặt
Nên giờ mắt tím tái màu lông
Quay đầu nhắn nhủ nghe lời phật
Chớ để quen đường gặp chú ngông.
Giang Tử Vân
Bài họa 4:
NGÔNG
Bé thời chẳng học nhớn làm ông
Cái chức xem ra được mấy đồng
Chữ Đức Tài làm nền vững mãi
Câu Danh Lợi liệu có bền không
Quay đầu là bến âu còn kịp
Kẻo trễ sau này chúng vặt lông
Một kiếp nhân sinh như gió thoảng
Bàng hoàng ngó lại thấy mình ngông
Kháng Chân Nguyên
Bài họa 5:
VẤN QUAN THAM BỊ MẤT CHỨC
Tin đồn quốc hội bãi trừ ông
Hạch sách xài hoang vạn tỷ đồng?
Báo nọ trêu cười thê thảm nhỉ?
Đài này chọc phá tủi hờn không?
Đương quyền lệnh xuống đều xanh mặt
Hết lực phân bày đã bạc lông...
Dẫu thế tiền đô ngài chuyển ngoại...
Bay vù xứ Mỹ mặc tình ngông?
Cư Nguyễn
Bài họa 6:
CHƠI NGÔNG.
Nghe đồn kẻ cướp lấy tiền ông
Chẳng biết bao nhiêu mất mấy đồng?!
Của cải hao đi còn tạo lại
Bạc vàng có hụt vẫn hên không!
Thân người tự tại là như Phước
Vật chất ra vào nhẹ tựa lông
Kể cũng điều may chưa độn thổ
Thôi thì mở tiệc đãi cho ngông .
Tuan Nguyen
06.8.2016
Bài họa 7:
VIẾNG QUAN THAM
Mãn kiếp về trời hết số ông
Đưa ra lấp xác ở ngoài đồng
Bao năm khoét đục nhà giàu có
Mấy tháng nằm ì của mất không
Ghế vững nào ai sờ vạt áo,
Yên mồ mấy kẻ ngó mày lông?
Trăm năm chớp mắt tham chi vậy?
Thiên hạ chê cười cái lão ngông.
Lưu Xuân Cảnh
06.8.2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét