Thứ Sáu, 1 tháng 4, 2016

VU QUY- Phương Hà và Thi Hữu

THƠ MỜI HỌA
VU QUY
Nương nhẹ tay anh bước xuống thuyền
Ửng hồng đôi má, nón che nghiêng
Đêm nay hợp cẩn nên chồng vợ
Mai mốt chung đường trọn nợ duyên
Bến cũ mờ xa nhoà bóng mẹ
Quê người diệu vợi cách đồng chiêm
Chòng chành sông nước lòng trăm mối
Nheo mắt chàng cười: " Vui hén em ? "
Phương Hà
BÀI HỌA
TRÁI TIM NGUYÊN THỦY
Bên nhau gió lặng cũng chao thuyền
Chẳng rượu say nồng tưởng bến nghiêng
Mới đó ông tơ chưa kết tóc
Giờ đây bà nguyệt đã xe duyên
Thương khi lẻ bóng mùa gieo hạt
Nhớ thuở chung đồng vụ cấy chiêm
Ai ngỡ hai đường nên một lối
Trái tim nguyên thủy đã giành em !
Phan Tự Trí
TRĂNG YÊN!
“Họa 3 vần”
Đáo bỉ ngạn đây với mảnh thuyền
Quay đầu bỏ lại kẻo lòng nghiêng
Vườn thơ kết nghĩa âu là nợ
Chăn gối chung tình ắt hẳn duyên
Gieo miếng tang bồng dù nghiệt ngã
Gỡ triền lữ thứ dẫu oan khiên
Đêm đong sương rụng cầm thanh bạch
Múc ánh trăng yên tịnh giấc thiền
Lê Đăng Mành
SANG NGANG
Sang ngang người nhẹ bước lên thuyền
Có gã si tình trố mắt nghiêng
Đứng lặng cho hồn kia hóa đá
Khóc mừng để kẻ ấy nên duyên
Đôi đường trách phận càng hờn mộng
Một bóng trông mùa lại đợi chiêm
Sáo đã qua sông tìm tổ ấm
Mà ai cứ mãi gọi tên em !
Nguyễn Gia Khanh
TIẾC
Ngẩn ngơ, mắt dõi hút  con thuyền
Trời đất nghe chừng muốn ngả nghiêng
Lệ ngược đẫm hồn người khóc hận
Pháo hồng thắm gót kẻ vui duyên
Mãi mong  tháng bén hương cùng lửa
Lỡ dệt đêm gầy mộng với chiêm
Mượn chút men cay xoa nỗi nhớ
Còn in đáy cốc bóng hình em !
CAO BỒI GIÀ
01-04-2016
SAU LỄ VU QUY
Sau lễ vu quy ván đóng thuyền
Nay về quê nội nón nghiêng nghiêng.
Đời đà lớn dậy cùng làng xóm
Phận sớm an bài đẹp chữ duyên.
Nhớ quá ấm êm chòm đất nổi
Thương sao vất vả ruộng vùng chiêm
Để dành tấm lụa quà dâng mẹ
Chiếc điện thoại này tặng chú em !
Trần Như Tùng
VẪN CÒN EM
Người yêu lưu luyến đã sang thuyền
Thương nhớ đêm dài, ánh nguyệt nghiêng
Lỗi nhịp tơ hồng, đành vướng nợ
Quên lời hẹn ước, chẳng nên duyên
Vì đâu tình cạn, phân đường rẽ
Như ví đồng khô, héo lúa chiêm
Nàng cứ tươi vui nơi bến mới
Riêng anh ký ức mãi còn em...
Văn Thanh
HỎI CÔ EM
Ngẩn ngơ trên bến ngóng theo thuyền
Không xỉn mà sao thấy ngả nghiêng
Những tưởng chung đôi vui hợp cẩn
Nào ngờ lẻ bóng hận vô duyên
Trách người bao bận gieo niềm ước
Xót bạn mấy mùa đợi vụ chiêm
Trời hỡi ! xui chi tình lận đận
Chàng nghèo đành bỏ phải chăng em . . ?
Nhật Hạ
NÓI VỚI EM !
Lá thắm dòng xanh ván đóng thuyền.
Dù cho sóng lộng giữa khơi nghiêng !
Cũng không đọ nổi tình đôi lứa...
Mà phải phục tài nghĩa hợp duyên.
Sức trẻ chung tay luôn gắn bó.
Đồng cày thêm đẹp vụ mùa+chiêm.
Thuân chồng thuận vợ vui xây dựng.
Tát cạn biển đông--được chứ Em!
Trần Lệ khánh  (1-4-2016.)
SỐNG CÙNG EM
Hai ta chấp nhận một con thuyền
Gió lớn mưa to chẳng đảo  nghiêng
Rạo rực bên nhau tình gửi gắm
Bâng khuâng nắm chặt nghĩa trao duyên
Năm canh đắm đuối mơ màng ước
Sáu khắc nồng say giấc ngủ chiêm
Hạnh phúc trào dâng trao nụ thắm
Không gì sánh nổi sống cùng em
1-4-2016
Hoàng Từ
BƯỚC CHÂN XUỐNG THUYỀN
Mặt nước mênh mông một chiếc thuyền
Bập bềnh xẻ sóng mạn chao nghiêng
Con thơ vợ yếu đành từ biệt
Biển rộng bờ xa phải dứt duyên
Một  thuở chia ly rời cố lý
Bao giờ trở lại đón mùa chiêm ?
Cuộc đời thay đổi như dâu biển
Hẹn dịp quay về vui nhé em !
NS
TRAO VỀ EM
Nhấp nhô sóng gợn lắc lư thuyền
Nhớ lúc tay choàng dáng ngả nghiêng
Bối rối ngượng ngùng lòng hoảng sợ 
Rụt rè e lệ miệng cười duyên
Ôn thời năm ấy cùng gieo mạ
Hẹn sáng mai nầy sẽ gặt chiêm
Dĩ vãng ngọt ngào vui tuổi hạc
Tim yêu trao trọn cả về em.

Như Thu

2 nhận xét: