Thứ Hai, 4 tháng 4, 2016

KHẮC KHOẢI THƠ


THƠ MỜI HỌA
KHẮC KHOẢI THƠ
“NĐT”
Vẫy nẻo tang bồng dệt ước mơ
Chừng khi bóng ngả lại xa bờ
Cành trăng thổn thức chưa hờ hững
Ngọn gió chia lìa đã ngẩn ngơ
Nỡ đổi vành tâm lìa xán lạn
Đành thay tấc dạ nảy hoen mờ
Còn đâu bút mực ôm tờ cũ
Thắc thỏm nâng vần động cõi thơ
Lê Đăng Mành
BÀI HỌA
KÝ ỨC 16
NĐT

Canh trường thổn thức rã rời mơ
Ảo não thuyền yêu lạc bến bờ
Có lẽ cơ hàn em ngoảnh mặt
Do vì đối khổ bậu làm ngơ
Ân nồng thuở nọ chưa tàn úa
Nghĩa thắm ngày xưa chẳng nhạt mờ
Để những đêm dài trong quạnh vắng
Nghe sầu rũ rượi cả hồn thơ
Bút Ký Trái

TÌNH THƠ 
Ngũ độ thanh
Ngàn thương, vạn nhớ chỉ là mơ
Biển hẹn trùng khơi sóng vỗ bờ
Lặng ngắm người đi... lòng đã tỏ
Thầm nghe kẻ khóc... dạ nào ngơ
Nghìn đêm nức nở vầng trăng bạc
Một cõi mù xa cảnh núi mờ
Vẫn hiểu vần xiêu và ý lạc
Nhưng hồn chửa cạn mối tình thơ.

Thy Lệ Trang
GIÀ GÂN 
Mơ hồ khuấy đảo giữa ngàn mơ,
Tìm lại niềm yêu lạc bến bờ,
Một thuở dương thì nhìn lớ ngớ.
Cái thời mới lớn ngó lơ ngơ.
Răng chừ đã thấy tai như điếc,
Mới đó mà hay mắt ngỡ mờ,
Bước mỏi chân run đi sợ té,
Còn gân đôi chút ở trong thơ!
Hoành Trần
23/3/16
CHỈ CÒN 
Giọt thầm khuya vắng tự nguồn mơ
Sóng cả thuyền neo lại nhớ bờ
Mây cuộn trăng mờ sao hết tủi
Mưa lùa gió buốt vẫn còn ngơ
Gối đơn ảo não ôm hình cũ
Tường vắng lắt lay rọi bóng mờ
Mấy cuộc bể dâu tan mộng ảo
Chỉ còn đau đáu một vần thơ.
Phan Tự Trí 

1 nhận xét:



  1. CHỈ CÒN

    Giọt thầm khuya vắng tự nguồn mơ
    Sóng cả thuyền neo lại nhớ bờ
    Mây cuộn trăng mờ sao hết tủi
    Mưa lùa gió buốt vẫn còn ngơ
    Gối đơn ảo não ôm hình cũ
    Tường vắng lắt lay rọi bóng mờ
    Mấy cuộc bể dâu tan mộng ảo
    Chỉ còn đau đáu một vần thơ.

    Phan Tự Trí

    Trả lờiXóa