Chủ Nhật, 17 tháng 4, 2016

THẢN LÒNG - Thao Phuong Dinh cùng thi hữu






THẢN LÒNG
(Nhị khúc Thủ Vĩ Ngâm)
Làm sao thoả mãn được muôn người
Ví phận nô tỳ giữa bể khơi
Thấy mộng rầm rang vui vẻ tới
Nhìn mây ủ rũ phải buông rời
Hồng nhan một thuở cuồng say với
Lãng tử ngàn năm thử thách chơi
Ảo não sầu dâng hoài chẳng vợi
Buồn chi cứ thản mặc cho đời
*
Buồn chi cứ thản mặc cho đời
Xướng hoạ vui hồn chỉ thoáng chơi
Mộng thắm ru tình ngây ngất đợi
Nồng duyên thoả dạ khó xa rời
Vần thơm tựa quý trà trao gợi
Ý ngọt như hồng tửu vẫy khơi
Trọn nghĩa đơm dòng thêm phấn khởi
Làm sao thoả mãn được muôn người
Thao Phuong Dinh

HOẠ:

KIẾP NGƯỜI
Nhẹ rũ màn sương một kiếp người
Trời ban mạnh khoẻ vượt trùng khơi
Thuyền yêu cuộn sóng mong về đích
Bến ái tình trao nhớ chẳng rời
Gắng giữ tâm lành nơi thế tục
Trừ ngay ý độc khỏi vòng chơi
Vườn xuân vẫn nở hoa nồng thắm
Suối mộng nguồn vui suốt cõi đời
*
Suối mộng nguồn vui suốt cõi đời
Chân tình xướng hoạ thoả mùa chơi
Hồn thơ thoát tục lòng luôn nhẹ
Ý nhạc hòa thanh mộng khó rời
Thế sự thăng trầm đau biển đảo
Sơn hà lặng lẽ lạnh trùng khơi
Phù du cõi tạm đầy hư ảo
Nhẹ rũ màn sương đẹp kiếp người!

VÒNG XOÁY
Vòng Xoáy trầm luân đẩy kiếp người
Anh thì đáy giếng, chị ngàn khơi
Sức tàn vẫn cố vươn mình tới
Lực kiệt còn mong bám gỗ rời…
Mộng giảm vận đen lao chới với
Mừng giành số đỏ thỏa lơi chơi
Trần gian ảo ảnh luôn mời gọi
Lúc tỉnh ngộ ra đã hết đời…
*
Lúc tỉnh ngộ ra đã hết đời
Lại thành cát bụi xoáy vui chơi
Hòn chì đọng lại còn mong đợi…
Cục đá bay ra ước chuyển rời…
Buộc phải gắng tu… chờ vận tới
Cố cầu chăm niệm… mở dòng khơi…
Nào ai hiểu rõ Không Không hỡi
Vòng xoáy trầm luân đẩy kiếp người !!!

PHẬN NGƯỜI
Hãy nhớ suy tư đến phận người
Lênh đênh chìm nổi sóng ngàn khơi
Khi lên núi biếc thăng vinh hiển
Lúc xuống bùn đen chúi rã rời
Lỡ vận chùn chân lùi khốn khổ
Phùng thời thẳng bước tiến vui chơi
Tài cao, trí mọn không là thế
Chỉ bởi cơ duyên sống ở đời
*
Chỉ bởi cơ duyên sống ở đời
Mà nên lận đận hoặc rong chơi
Bây giờ gặp gió nên hòa hợp
Mai mốt dầm mưa chớ tách rời
Xuống ngựa buồn sầu khoan về bến
Lên thuyền phấn khởi lại ra khơi
Bằng lòng số mệnh không than thở
Hãy nhớ suy tư đến phận người
Nghiệp Bùi
14.4.2016

PHẬN NGƯỜI
Chông chênh số phận của con người
Tựa gió tan chiều giữa nắng khơi
Thấy cánh bèo hoang vừa mới hợp
Đã theo bọt biển cuốn xa rời
Đời sinh chia biệt rằng nên nhớ
Mệnh tử lìa tan cũng phải chơi
Bến nước trần ai ngày một lớn
Còn bao ly loạn ở trên đời....
*
Còn bao ly loạn ở trên đời
Thế thái nhân tình lắm kiểu chơi
Vỡ mộng đời trai chiều gió nổi
Tàn cơn lãng tử tối mưa rời
Nghe rằng thống khổ tràn xua tới
Thây cảnh điêu tàn lịm sóng khơi
Trắc ẩn lòng riêng chưa thể nói
Chông chênh số phận của con người./.
LCT -Nguyên Nhật
14.4.2016

NẶNG LÒNG
Chẳng thể đem vui đến mọi người
Như thuyền khó vượt sóng trùng khơi
Khi thương dẫu dở luôn trì kéo
Lúc giận dù hay vẫn tách rời
Ái hữu hòa thơ vì thích hội
Thân tình nối tứ bởi ưa chơi
Ngôn từ diễn đạt làm sao đủ!
Hóc hiểm lòng nhân rối chuyện đời.
*
Hóc hiểm lòng nhân rối chuyện đời.
Tâm hồn lạnh lẽo dễ gì chơi!
Xuôi tay hóa bụi thân tan nát
Nhắm mắt thành ma xác rã rời
Chẳng rõ trần gian nhiều mánh khóe
Không rành thế tục lắm mù khơi
Trăm năm ác mộng đầy trăn trở
Chẳng thể đem vui đến mọi người.

MỘT THOÁNG CUỘC ĐỜI.
Dương gian một cõi tủi ơi người!
Bể khổ trầm luân động biển khơi
Thoạt mới sinh ra mồm khóc ré
Về già cuối mặt bóng tuôn rời
Nhưng thôi cuộc sống còn vươn tới
Để mặc trần ai...cứ cuộc chơi
Hãy cố nương nhau tình thắm đợi
Cho qua mọi sự...,để thương đời .
*
Cho qua mọi sự..., để thương đời
Thế thái nhân tình cũng cuộc chơi
Oán trách nên lòng thêm nghiệt ngã
Buồn than nỗi khổ chẳng buông rời
Phù sinh lác đác ngày tươi sáng
Kiếp trọ đâu nhiều thoáng đẹp khơi
Mai mốt cũng rồi phiên trú tạm
Dương gian một cõi tủi ơi người.
Tuan Nguyen
14.4.2016

Bài chia sẻ của anh Trọng Hân Dom

THÓI ĐỜI !
Hồng trần ngắn ngủi quả ngậm ngùi
Chẳng đủ cho người thoả cuộc chơi
Mới vào mộng thôi tàn canh tới
Chửa kịp run lên khắc rã rời
Hồng nhan bạc phận người lui tới
Lãng tử hàn vi phải dừng chơi
Còn tiền ông tôi người mong đợi
Hết tiền nhẳn túi khắc tiêu đời
*
Thế thái nhơn tình chỉ vậy thôi
Tri âm tri kỷ hỏi bao người ?
Bạc bẽo bèo mây thường trôi nỗi
Cuối cùng xót lại cũng riêng tôi
Nên khắc dạ ghi tránh miệng đời
Ngọt ngào xảo thuật ở vành môi
Trong tâm chắc chi đừng gian dối
Để hận ôm vào nuốt chẳng trôi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét