THƠ MỜI HỌA
HÈ NHỚ...
Giọt sầu chim quốc điểm đồng không.
vườn Lựu đơm hoa thắp lửa hồng.
Dấu cũ còn hương khơi luyến tiếc.
Người xưa xa bóng gợi chờ mong!
Nắng vương cuối ngõ nao nao dạ
.Sương tỏa chân mây lạnh lạnh lòng!
Loang tím hoàng hôn mang sắc nhơ...
Chuông chiều thả tiếng giữa mênh mông.
Trần Lệ Khánh 15-4-2016.
BÀI
HỌA
CHỜ ĐẾN HẸN
Hội đã tan rồi có phải không
Mà sao bên ấy bếp chưa hồng
Về đâu lửa ngọn bùng thương cảm
Để một rêu thềm hứng nhớ mong!
Thuyền nặng sương tình sao lạ bến ?
Người xa nắng nghĩa lại yên lòng ?
Mùa sau đến hẹn còn lên chứ...
Giã bạn ai về giữa quạnh mông.
Phan Tự Trí 15-4-2016
KỶ NIỆM HÈ
Lũ
thứ neo hồn giữa dặm không
Chợt
nghe phượng ứa sắc tươi hồng
Tâm
can xao xuyến còn thương tiếc
Ký
ức bồi hồi mãi nhớ mong
Cũng
bởi ve sầu đau đớn cõi
Nên
chi cuốc tủi tái tê lòng
Trường
xưa bút mực cầm lưu luyến
Vịn gốc
si già với quạnh mông
Lê Đăng Mành
HÈ SANG
Tiếng Cuốc sầu đưa vẳng quãng không
Rưng rưng sắc phượng cũng đơm hồng
Người xưa đâu tá còn ai đợi ?
Trường cũ nơi này vẫn ý mong...
Ấy thuở tuổi xanh thương nuối dạ
Ôi thời áo trắng nhớ nao lòng
Thời gian lặng ngấm vù xa tít
Chợt thấy quanh mình những quạnh mông!
CAO
BỒI GIÀ
CHIỀU
Một cánh chim trời vượt
quãng không
Trên cành phượng vĩ sắc tươi
hồng
Lục bình tím ngắt dòng nhung
nhớ
Con nước dâng đầy bến đợi
mong
Cầu gỗ ngày xưa...ngây ngất
mộng
Giọng hò thuở ấy...ngẩn ngơ lòng
Chuông chùa khoan nhặt từ xa
vẳng
Vạn vật chìm trong cảnh
quạnh mông.
Sông Thu
CẢNH CHIỀU QUÊ
Mây chiều tím rạng cuối tầng không
Chấp chới rừng xa cánh nhạn hồng
Đỉnh núi thông vờn cao chót vót
Đồng quê lúa trải rộng mênh mông
Cô thôn nhịp rảo mơn man gió
CẢNH CHIỀU QUÊ
Mây chiều tím rạng cuối tầng không
Chấp chới rừng xa cánh nhạn hồng
Đỉnh núi thông vờn cao chót vót
Đồng quê lúa trải rộng mênh mông
Cô thôn nhịp rảo mơn man gió
Mục tử lời ca rạng
rỡ lòng
Đủng đỉnh trâu về theo lối cũ
Êm đềm xóm nhỏ thỏa lòng mong
Phạm Duy Lương
Đủng đỉnh trâu về theo lối cũ
Êm đềm xóm nhỏ thỏa lòng mong
Phạm Duy Lương
CHIỀU LÀNG
Chuông chùa ngân vọng giữa trời không
Tím ngắt hoàng hôn chút ráng hồng
Ngõ xóm còn lưu hương sắc đợi
Đường thôn mãi nhớ bóng hình mong
Trường xưa một thuở ngây ngây mộng
Lối cũ bao thời bớ ngớ lòng
Rặng liễu theo chiều ru cánh gió
Đồng làng sóng lúa gợn mênh mông
GM.Nguyễn Đình Diệm
CHÌM VÀO MÊNH MÔNG
Hè sắp qua tôi bạn biết không
Lập lòe lửa lựu hé tia hồng.
Trời Nam xướng gửi mang hơi ấm
Đất Bắc họa vào dấu nỗi mong.
Mong dở mong hay lưu để dạ
Mong quên mong nhớ giữ ghi lòng.
Nghe lời cuốc dạo tìm tri kỉ
Tâm thức chìm vào .mênh ứ mông !
Trần Như Tùng
CẢNH RUỘNG VƯỜN
Cuốc gọi ngoài hè đêm quạnh không
Làng quê sương khói áng mây hồng
Đem thân sống tuổi đời yên ấm
Dấn bước tìm nguồn tịnh đợi mong
Nắng sớm phơi người quanh ruộng rẫy
Mưa chiều ngóng bóng nhớ bên lòng
Điền viên một cảnh cùng năm tháng
Lạc thú tâm thiền chẳng ngó mông
Hải Rừng
HÈ VỀ
HÈ VỀ
Lơ lững mây chiều giữa khoảng không
Vườn trường cây cối phủ tơ hồng
Bùi ngùi nhớ bạn buồn tê tái
Xao xuyến tâm can nhớ đợi mong
Xa cách bao năm tình thấm thía
Ra đi hồi ấy nghĩa khơi dòng
Về thăm chốn cũ bao lưu luyến
Người ở kẻ đi nỗi quạnh mông
Hồ
Hắc Hải
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét