Thứ Bảy, 9 tháng 4, 2016

TỬ VẬN - Nguyên Nhật cùng thi hữu






TỬ VẬN
Đọc mấy lời thơ quá ngỡ ngàng
Không ngờ gặp phải cái vần ang
Tình mơ lá rụng miền xao lãng
Mộng thấy trăng rơi chốn bẽ bàng
Nửa mảnh duyên thề nay quá vãng
Góc lòng lỡ hẹn quấn khăn tang
Hằng đêm đếm những vì sao sáng
Chợt nghĩ đời ta lắm phũ phàng ./.
LCT Nguyên Nhật
2016.08.04

 HỌA :

SINH VẬN
Bạn trao vận tử khó muôn ngàn
Ta quý thơ tình, hổng đựng ang
Gió thổi mơ hồ nghe lãng đãng
Trăng khơi sầu muộng quá hoàng bàng
Nẻo đời vân thủy chưa xao lãng
Chẳng lẽ hải hà đã tặng tang
Hy vọng sao trời luôn tỏa sáng
Vui chơi xướng họa chẳng bi phàng./.
 Đức Hạnh
8.4.2016 

 LẠY THÁNH CHƠI KHĂM
Bật ngửa bài thơ ngỡ đến ngàng
Đâu dè tử vận cái tên ang
Rung đùi ư hử u nào sáng
Vắt trán ô hô bẽ lại bàng
Viết chẳng ra vần: A lạng quạng!
Hoạ không có chữ: Ố tình tang!
Đành thôi bí rị, đưa đầu báng
Nát óc hoài công phũ với phàng.
 
Nghiệp Bùi
8.4.2016

TRĂNG KHÓC
Vén nửa vầng trăng chợt bẽ bàng
Cơn sầu nức nở gọi mùa sang
Hè rơi cánh phượng hồng xao lãng
Hạ đổ cành sim tím ngỡ ngàng
Mượn chút hồn thơ tìm khoảng vãng
Vay vài chén tửu lịm màu tang
Tàn đêm bóng nguyệt mong trời sáng
Mộng lỡ đời đau quá phũ phàng...🎻
8.4.2016

 LÀM KHÓ
Sư phụ toàn gieo ngỡ với ngàng
Làm cho đệ tử ngại từ ang
Đầu tê với mấy âm vần lãng
Óc buốt vài câu ngôn chữ phàng
Cứ thế buông vào trong dĩ vãng
Hay là mặt sức khóc tình tang
Nào đâu học thức xưa ngời sáng
Gặp khó cho nên lại quá bàng
 Lâm Nguyễn
8.4.2016

TRĂNG KHÓC  
Vầng trăng nức nở lệ buông choàng
Khóc tủi thân mình phận dã hoang
Bóng tỏa ngàn năm tràn dĩ vãng
Hồn soi vạn thuở thoáng huy hoàng
Trần gian khắc khoải vùng phiêu lãng
Thế tục phù du khoảng hỗn mang
Trọn kiếp ru tình treo đỉnh sáng
Muôn đời dạ khúc thoảng mơ màng🎻
8.4.2016 

TỬ VẬN 
Trời ơi họa mãi muốn ngơ ngàng
Tử vận ra đề ngại chữ Ang
Kẻ hiểu đường thi còn vất vưởng
Người rành niêm luật vẫn tình tang
Tao nhân phóng bút hồn dang dở
Kẻ sĩ nhìn trăng mộng bẽ bàng
Chẳng lẽ ôm cầm ngơ ngác hỏi...
Đành thôi chấp nhận "phũ thêm phàng" !
 8.4.2016

  KHÓC VẬN
Bận quá bài thơ chẳng ngó ngàng
Ai ngờ bỏ vận trúng từ "ang"
Ngồi im cắn bút... hồn phiêu lãng
Ngó giọt mưa rơi... nghĩ bộn bàng
Thấy xót xa đời mình sắp vãng
Đâm buồn tủi phận lẻ còn tang
Hàng đêm thỗn thức trời lâu sáng
Sực tỉnh thềm sau đỏ lá vàng

Bài tử vận nên người xướng phải giải hóa vận bằng cách đối luật bài xướng có thể không như ý mong đối họa cùng các thi hữu

LẦM
Đêm qua quá chén mãi ngơ ngàng
Nghĩ ngợi trong lòng chuyện cái ang *
Điện yếu đèn không đi chập choạng
Mắt đêm thiếu sáng đụng vung bàng **
Tưởng mèo sặp bẫy lăn theo máng
Ngỡ chuột sa mồi giẫy tịch tang
Vợ nắm quần lôi lên tới háng
Ông ơi tụi nó muốn vô phàng ./.
LCT –  Nguyên Nhật
8.4.2016

* Cái ang ở miền Trung dùng như là một đơi vị đo lưởng như cái lít trong Nam
** Vung bàng (nắp vung)người miền Trung gọi là nắp bàng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét