CŨNG
KHÔNG ĐỀ
Cũng đã mười năm không viết thơ
Kể
từ ngày ấy đến bây giờ.
Bàn
nghiên trân trọng đôi giày vẹt
Ống
bút ân cần tấm ảnh ngơ.
Về
ruộng* kéo cày hay lẫn dở
Theo
trâu giả nợ thực hay hờ.
Người
nghe kẻ đọc đâu còn nữa
Hết
cả niềm tin lại vẫn chờ !
Trần
Như Tùng
*Văn chương phú lục chẳng hay
Trở về làng cũ học cày cho xong.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét