THƠ MỜI HỌA
TÔI BUÔNG!
“Bát âm”
TÔI đứng đi ngồi với bọc da
TÔI cầm ngũ uẩn ngỡ đây ta
TÔI nên vô ngã thì hay quá
TÔI hãy vị tha mới đúng là
TÔI nghịch bối trần - tâm sáng tỏa
TÔI thuần hiệp giác - tánh bừng ra
TÔI chăn miên mật đôi viên mã
TÔI tập buông rồi vọng tưởng xa
Lê Đăng Mành
BÀI HỌA
TỰ NHỦ!
“Bát âm”
Hãy chắn dầu thơm xới thịt da
Hãy đưa trí huệ đến cùng ta
Hãy buông mà cảm rằng như đã…
Hãy thả rồi ca rõ mới là…
Hãy đốn sân si dừng nghiệp dã
Hãy thôi tham ác tránh tà ra
Hãy xem gian dối là hoang lạ
Hãy để hồn thăng tới cõi xa.
Phan Tự Trí
TÔI HƯỚNG VỀ
“ Bát âm”
Tôi nhớ bóng người tươi tắn da
Tôi đà coi đó cũng là ta.
Tôi từng nhắn bảo chờ ngày xá …
Tôi hứa qua thăm chỉ tội là …
Tôi mến Đông An mời thật nhã
Tôi nhờ Lãm Nguyệt họa thuần ra.
Tôi tin tình bạn và luôn đã
Tôi hướng lòng về Văn Quỹ xa .
Trần Như Tùng
ĐỪNG
“Bát âm”
Đừng buồn tuổi hạc nếp nhăn da
Đừng chấp bạn hiền bởi chuyện ta
Đừng mộng tương lai thân sẽ gá
Đừng chấp bạn hiền bởi chuyện ta
Đừng mộng tương lai thân sẽ gá
Đừng quên hiện tại cái đang là
Đừng yêu tam độc lòng buông thả
Đừng yêu tam độc lòng buông thả
Đừng nắm lục trần trí chuyển ra
Đừng mãi suy tư ngoài biển cả
Đừng nên tự hỏi bến còn xa?
Đừng mãi suy tư ngoài biển cả
Đừng nên tự hỏi bến còn xa?
Như Thu
TÔI SỜ
“Bát âm”
Sờ xương cồm cộm thịt,ngoài da
Sờ ái êm người mệt mỏi ta
Sờ đến tiêu hồn ngơ ngác lạ
Sờ cho rụi cốt tưởng tơ là
Sờ chân lạc đạo mù sương khỏa
Sờ ảo vui đời mịt lối ra
Sờ bước trùng lai lòng giục giã
Sờ vào mắt thấy những gần xa.
Lý Đức Quỳnh 1.3.2016
BẢN CHẤT CON NGƯỜI
AI cũng con người với thịt da
AI không thầm nghĩ nhất là ta
AI chưa lần khát khao danh vọng
AI chẳng từng mơ ước lụa là
AI khỏi đớn đau khi thấp xuống
AI luôn hãnh diện lúc sang ra
AI hoài vướng víu điều ân oán
AI mãi mong mình bay thật xa.
Sông Thu
TA
Ta nay ốm yếu chỉ còn da
Ta thấy thân này chẳng phải ta
Ta sống cõi trần khăn nỏ ủi
Ta nương thế tục áo không là
Ta đâu tham lợi tâm bừng thoát
Ta chớ màng danh trí sáng ra
Ta rõ đời người là giấc mộng
Ta theo chánh pháp ngộ càng xa
Trần Ngộ kính họa
TÔI
Tôi tưởng tôi là cái túi da
Tôi tin bát thức của riêng ta
Tôi cần miên mật lo tư túi
Tôi giữ lục căn tốt mới là
Tôi tạo nghiệp duyên kiên cố giữ
Tôi ôm trước chấp chẳng buông ra
Tôi nuôi ngã mạn tâm viên mãn
Tôi biết lạc nguồn chính đạo xa
Lê Văn Thanh
SỰ ĐƠì
Sự đời mặt trống phải bằng da
Sự thật chi bằng học bạn ta.
Sự khổ đang còn đừng thấy đã .....
Sự nghèo chưa hết chớ xem là........
Sự giàu tháng rộng ngời danh tỏa
Sự sướng năm dài rạng tiếng ra
Sự tốt an nhiên nhờ phúc quả
Sự tình mang nặng nỏ rời xa
Thảo Phước
Sự đời mặt trống phải bằng da
Sự thật chi bằng học bạn ta.
Sự khổ đang còn đừng thấy đã .....
Sự nghèo chưa hết chớ xem là........
Sự giàu tháng rộng ngời danh tỏa
Sự sướng năm dài rạng tiếng ra
Sự tốt an nhiên nhờ phúc quả
Sự tình mang nặng nỏ rời xa
Thảo Phước
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét