THƠ MỜI HỌA
XUÂN LỮ THỨ!
Nắng giêng
hai rách đứng tần ngần
Tội sắc
hương chìu cánh bướm xuân
Đổi gió
cơn Lào chưa ngủng ngẳng
Thay mùa
ngọn Bấc cứ phân vân
Đò neo bến
vắng chờ lên giọng
Chữ kết tờ
xưa đợi chuốt vần
Dẫu lạnh
lùng cô đời lữ thứ
Giang hồ kiêu
bạc chớ chồn Chân
Lê Đăng Mành
BÀI HỌA
GIÓ XUÂN
Núi non hùng vĩ đẹp vô ngần
Tâm gội ưu phiền đón gió xuân
Xem bã vinh hoa dường mộng ảo
Trông màng danh lợi tựa phù vân
Năm canh thổn thức lau dòng lệ
Những lúc nghẹn ngào đếm dấu chân
Nhấp cạn trà nồng vui với bạn
Người ơi xin được gửi đôi vần!
Như Thu
VƯƠNG VẤN
Can đảm lên thôi chớ ngại ngần
Hương đời còn tỏa giữa trăng xuân
Dù cho ngọn bấc lay sườn núi
Cứ mặc cơn nồm giỡn đỉnh vân
Hãy dệt đường thơ cho mát điệu
Và rung khúc nhạc sáng tươi vần
Nghĩa tình sâu nặng đang vương vấn
Lối mộng ta về nhẹ bước chân
Trần Ngộ
CÕI MỘNG
Bên dòng suối nhỏ nước trong ngần
Một cánh rừng mai đón nắng xuân
Đàn bướm khoe màu xanh bích ngọc
Bầy ong đọ sắc biếc thanh vân
Hương hoa thoang thoảng nương làn gió
Tiếng sáo vi vu nhả điệu vần
Lữ khách thả hồn trong cõi mộng
Dùng dằng không nỡ vội dời chân.
Phương Hà
TẦN NGẦN
Chàng Tần luôn dạo với cô Ngần
Giữa lúc giang hồ ngắm cảnh xuân.
Nên tới phía kia dừng thưởng nguyệt
Hay theo hướng đó tiếp hành vân.
Sắc màu quen thuộc rung đôi ý
Tâm sự trào dâng nhẩm mấy vần
Xúc cảm ào vô đời lữ thứ
Biết về đâu đó nếu dừng chân,
Trần Như Tùng
VẪN MƠ
Gửi mộng tìm nhau cứ ngại ngần
Bồi hồi trông én báo tin xuân.
Đêm thanh ngút bãi vương hình nguyệt
Nước lặng xuôi dòng chải dáng vân
Lầu vắng đàn buông xao chuyển điệu
Hồn nao thơ lắng biếng trau vần
Vẫn mơ cố quận hong đường cũ
Ngạo bước tang bồng thấm mỏi chân!
Phan Tự Trí
THA PHƯƠNG
Đã mấy sầu rơi rụng ngại ngần
Im lìm góc nhớ hẹn về xuân
Đường mơ nhợt nhạt màu lam khói
Lối mộng u trầm bóng thụy vân
Mỏi bước tang bồng chưa giáp hạt
Mòn vai nhật nguyệt mãi xoay vần
Quê hương vạn dặm bời mây trắng
Có giữ câu hò để níu chân ?
Lý Đức Quỳnh
ĐÔI LỜI
Lữ thứ mà chi luống ngại ngần!
Tiếc thương vì lỡ lắm mùa xuân.
Mấy trăng soi nước còn lưu thủy,
Bao nắng in trời để khắc vân.
Người viết bài thơ sao đẹp ý,
Ta mài câu chữ cố êm vần.
Giao lưu qua lại cho khuây khỏa
Việt ngữ đơn thuần lại thật chân.
Hoành Trần
Lữ thứ mà chi luống ngại ngần!
Tiếc thương vì lỡ lắm mùa xuân.
Mấy trăng soi nước còn lưu thủy,
Bao nắng in trời để khắc vân.
Người viết bài thơ sao đẹp ý,
Ta mài câu chữ cố êm vần.
Giao lưu qua lại cho khuây khỏa
Việt ngữ đơn thuần lại thật chân.
Hoành Trần
THIỀN XUÂN
“Đảo
vận”
Thiền tọa tĩnh tâm hóng nắng xuân
Muộn phiền gột bỏ sạch vô ngần
Bạc tiền coi nhẹ hơn mưa bụi
Danh lợi xem thường dưới đỉnh vân
Sáng sáng ngâm nga ngồi nhắm mắt
Chiều chiều tỉnh thức tập đưa chân
Khỏe vui chia sẻ cùng huynh đệ
Mạo muội mần thơ ghép mấy vần!
Hàn Nhuệ
Cương
BƯỚC CHƠI XUÂN
Bách bộ du xuân chớ ngại ngần
Sắc hương vàng nắng rạng ngày xuân
Gian nan phấn đấu không lùi bước
Khó nhọc xông lên chiếm đỉnh vân
Băng vượt hiểm nguy bền chí hướng
Quyết dành thắng lợi vững đôi chân
Công thành danh toại đời tươi sáng
Xướng họa Đường thi rạng sáng vần
8-03-2016
Hồ
Hắc Hải
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét