NỖI NIỀM XỨ QUẢNG
Xứ
Quảng xa rồi sao ngẩn ngơ
Nhớ ai mặt mũi cứ bơ phờ?
Sông
Trà nước chảy mòn trơ đá,
Núi
Ấn mây giăng phủ lối mờ.
Tím
ngắt hoàng hôn lòng vẫn đợi
Xanh
xao nắng sớm dạ còn chờ?
Lời thề chắc đã bay
theo gió
Tiếng
hẹn thôi đành vùi chốn thơ!
23/3/2016
Thanh Liêm
dothanhliemthcsmt@gmail.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét