CẠN Ý
Có lẽ không còn đủ ý thơ
Đành thôi cũng chịu biết sao giờ
Cơ chi lúa gạo mình đem nấu
Hoặc giả kim tiền kiếm chút xơ
Chữ nghĩa nào đâu như lá cỏ
Văn chương chẳng phải giống cây cờ
Điều quân khiển tướng ra xung trận
Nghĩ thế nên lòng cứ vẫn vơ ./.
LCT Nguyên Nhật
23.3.2016
HỌA:
MONG
Mong trời mưa xuống cánh đồng thơ
Những đóa hoa yêu nở đúng giờ
Để bướm khơi tình khoe sắc thắm
Cho trăng ướp mộng chẳng tàn xơ
Sương mù tan biến ngời non nước
Biển sáng bừng lên trải ngọn cờ
Lúa trổ quê nhà bao hạnh phúc
Đời vui hi vọng… khỏi chơ vơ./.
Đức Hạnh
23.3.2016
KHƠI DÒNG
Tâm hồn lắng đọng gợi vần thơ
Khắc khoải làm chi sắp hết giờ...
Cảm thấy lòng buồn như rối nhợ
Sao nhìn dạ tủi giống tàn xơ
Quên đi sầu muộn nương theo gió
Bỏ lại cô đơn phất vẫy cờ
Ý gửi tình trao người vẫn nhớ
Xin đừng để bạn bị chơ vơ.
Lưu Xuân Cảnh
23.3.2016
TRỐNG VẮNG
Mỏi gót quanh nhà bước thẩn thơ
Thức khuya dậy sớm chẳng canh giờ
Ngồi nghe ngọn gió lòng hoang lạnh
Đứng lặng ru hồn dạ xác xơ
Chợt ngắm làn mây treo đỉnh núi
Buồn trông bóng nắng cuộn thân cờ
Đau dòng thế sự còn trăm nỗi
Lắm kẻ ươn hèn cứ vét vơ ./.
LCT Nguyên Nhật
24.3.2016
Có lẽ không còn đủ ý thơ
Đành thôi cũng chịu biết sao giờ
Cơ chi lúa gạo mình đem nấu
Hoặc giả kim tiền kiếm chút xơ
Chữ nghĩa nào đâu như lá cỏ
Văn chương chẳng phải giống cây cờ
Điều quân khiển tướng ra xung trận
Nghĩ thế nên lòng cứ vẫn vơ ./.
LCT Nguyên Nhật
23.3.2016
HỌA:
MONG
Mong trời mưa xuống cánh đồng thơ
Những đóa hoa yêu nở đúng giờ
Để bướm khơi tình khoe sắc thắm
Cho trăng ướp mộng chẳng tàn xơ
Sương mù tan biến ngời non nước
Biển sáng bừng lên trải ngọn cờ
Lúa trổ quê nhà bao hạnh phúc
Đời vui hi vọng… khỏi chơ vơ./.
Đức Hạnh
23.3.2016
KHƠI DÒNG
Tâm hồn lắng đọng gợi vần thơ
Khắc khoải làm chi sắp hết giờ...
Cảm thấy lòng buồn như rối nhợ
Sao nhìn dạ tủi giống tàn xơ
Quên đi sầu muộn nương theo gió
Bỏ lại cô đơn phất vẫy cờ
Ý gửi tình trao người vẫn nhớ
Xin đừng để bạn bị chơ vơ.
Lưu Xuân Cảnh
23.3.2016
TRỐNG VẮNG
Mỏi gót quanh nhà bước thẩn thơ
Thức khuya dậy sớm chẳng canh giờ
Ngồi nghe ngọn gió lòng hoang lạnh
Đứng lặng ru hồn dạ xác xơ
Chợt ngắm làn mây treo đỉnh núi
Buồn trông bóng nắng cuộn thân cờ
Đau dòng thế sự còn trăm nỗi
Lắm kẻ ươn hèn cứ vét vơ ./.
LCT Nguyên Nhật
24.3.2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét